SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 211

Gọi nước xong, Kishiro Keiko mở đầu câu chuyện. Giọng bà hơi trầm

và khàn. Xem ra đây mới là giọng tự nhiên của bà. Không chỉ trang phục,
mà cả diện mạo và cách nói chuyện cũng trở nên bình tĩnh điềm đạm khác
hẳn trước.

"Người ngồi trên xe lăn là em của bác phải không?" Shioriko hỏi.

"Đúng. Em ấy mới là Tanabe Kuniyo. Chị em tôi đổi vai cho nhau.

Trang phục và kiểu tóc cũng đã thay đổi."

"Vậy bệnh tình và thương tích của người đó?"

"Toàn bộ là thật. Những chuyện chúng tôi đã nói về nhau hầu hết là sự

thật. Dù phải diễn kịch thì cũng dễ cho em ấy... Em tôi đã cố gắng làm việc
để cho con trai lên đại học, vừa mới được nhàn rỗi thì lại lâm bệnh. Đó là
khoảng nửa năm về trước. Tôi đã đến Miyagi và ở lại đó để chăm sóc em
ấy."

Kayama Yoshihiko từng kể luật sư đã đến biệt thự ở Yukinoshita

nhưng Kishiro Keiko không có nhà. Thì ra không phải bà nhập viện mà là
đi chăm người thân nên vắng mặt. Nghe nói hai chị em không còn cha mẹ,
cũng không còn ai là họ hàng thân thích đúng nghĩa.

"Sau khi xuất viện, em ấy lại bị thương vì động đất... Tôi quyết định

đưa em về nhà mình chăm sóc. Ốm yếu là thế, nhưng em ấy đã giúp đỡ tôi
mà không thắc mắc gì cả. Kuniyo là người tôi tin cậy từ xưa đến giờ."

Ánh mắt bà nhìn xa xăm hệt như người phụ nữ ngồi trên xe lăn. Mà

không, có thể chính bà ấy đã bắt chước Keiko không chừng. Thì ra bà ấy
mới sống trong ngôi nhà ở Yukinoshita chưa đầy một tháng. Tôi đã hiểu vì
sao lúc nãy Shioriko hỏi chỗ gắn cầu dao.

Nếu thực sự sống trong ngôi nhà đó tới mấy mươi năm thì đương

nhiên phải biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.