SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 161

Trên trụ cổng làm bằng bê tông giờ đã nứt nẻ treo tấm biển đề

"Tamaoka". Bên kia cổng sắt, chỉ thấy ánh sáng lẻ loi từ một căn phòng hắt
ra vườn. Khung cảnh trông cứ tĩnh mịch thế nào...

"..."

Shioriko thoáng lưỡng lự một hồi rồi mới bước tới mở cổng. Khu

vườn được chăm chút kĩ lưỡng nhưng hình như không có cây nào ra hoa
kết quả mùa này.

Shioriko ấn chuông, tôi đứng đằng sau, ngắm nhìn hàng cẩm tú cầu

trồng men theo bờ rào trong lúc chờ gia chủ xuất hiện. Thời còn học cấp
ba, có lần tôi đã trông thấy hoa nở khi đi ngang qua ngôi nhà này.

Nghe tiếng cửa mở, tôi vô thức đứng nghiêm lại. Một phụ nữ thấp bé

mặc áo len cổ lọ màu đen xuất hiện. Bà cắt tóc ngắn, kiểu đầu bob ngày
xưa, tóc mái cũng thẳng băng một đường. Mái đầu lấm tấm điểm bạc, cổ có
nhiều nếp nhăn, tuổi chừng ngoài năm mươi.

"Tối, tối muộn thế này còn đến làm phiền cô... Dạ, buổi trưa, gia đình

có, có gọi điện thoại cho tiệm sách cũ Biblia..." Mới chỉ chào hỏi mà
Shioriko đã lắp bắp tội nghiệp.

"Cháu là con gái cua Chieko đúng không?" Người phụ nữ nở một nụ

cười dịu dàng duyên dáng. "Cô là Tamaoka Satoko, người đã gọi điện
thoại. Nào, mời hai cháu vào trong!"

Bà bảo muốn chúng tôi xem một căn phòng nên tôi và Shioriko được

đưa đến căn phòng kiểu Âu ở cuối hành lang tầng một. Có lẽ nó được dùng
làm thư phòng, sát tường có kệ sách lắp cửa trượt kính mờ, bàn nhỏ và ghế
bành gỗ kê bên cửa sổ treo rèm dày. Có lẽ chủ nhân thường vui vẻ đọc sách
bên bàn này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.