SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 179

Ra khỏi đường chính của Yokosuka sẽ thấy cửa hàng thể thao do

Tamaoka Ichiro quản lý, nằm đối diện một nhà hát kịch gần đường
Dobuita. Biển hiệu các quán xá đa phần được viết bằng tiếng Anh, điều này
không có gì lạ trong một thành phố có căn cứ quân sự của Mỹ như nơi đây.

(Sau thế chiến thứ hai, Nhật Bản cho phép sự hiện diện liên tục của

các căn cứ quân sự Mỹ trên đất Nhật. Căn cứ tại thành phố Yokosuka là của
Hạm đội 7 (United States 7th Fleet), một đội hình quân sự của hải quân
Mỹ)

Tòa nhà năm tầng vừa là cửa hàng vừa đặt văn phòng. Tôi nhìn vào

trong qua cánh cửa tự động đang mở toang nhưng gần như không thấy
bóng dáng khách khứa.

"Là chỗ này nhi?" Shioriko xác nhận.

"Đúng rồi."

Tôi đáp. Người vợ xuống chi nhánh nên vắng mặt, chúng tôi dự định

trao đổi trước với người chồng. Dù không được nói chuyện điện thoại trực
tiếp để đặt hẹn với họ, cả tôi và Shioriko đều bất ngờ khi họ dễ dàng nhận
lời.

Trong quầy, một người đàn ông to cao đang sắp xếp lại kệ treo quần

áo thể thao, đột nhiên quay ngoắt lại nhìn chúng tôi. Ông khá đô con, có làn
da rám nắng, chẳng hiểu tại sao trong tiết trời lạnh lẽo thế này, ông chỉ mặc
độc áo thun polo ngắn tay màu cam. Mái tóc vuốt keo ngược ra sau tuy đen
nhánh nhưng khuôn mặt và đuôi mắt đã in hằn nếp nhăn.

"Ối chà, xin chào! Lần đầu gặp mặt! Các cháu ở tiệm sách cũ Biblia

đúng không?"

Ông ta chào hỏi oang oang và sấn lại chỗ Shioriko. Tôi để ý thấy cô

thoáng rụt người lại. Có lẽ dạng người như ông khiến cô e ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.