SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 18

"À, à không. Tôi chỉ thấy hơi ít sách hay thôi ấy mà."

Để lại câu nói chất chứa tâm trạng tiếc nuối, người khách ôm bọc sách

rời khỏi tiệm.

Tôi tạm dừng công việc, đi đến chỗ đặt sách bunko. Phải hết sức thận

trọng khi một vị khách bình thường vốn ít nói nay lại lên tiếng phàn nàn,
người bà kinh doanh quán ăn lâu năm của tôi đã dạy như thế. Bởi lúc ấy họ
đã chạm tới giới hạn chịu đựng rồi.

Châng lẽ ít đến mức đó sao?

Tôi nghiêng đầu thắc mắc. Phần lớn bunko hiện diện trong cửa tiệm

chúng tôi là những cuốn cũ, giờ không còn xuất bản nữa. Tuy trên kệ có vài
chỗ trống nhưng tôi có cảm giác những cuốn sách đang bày không thay đổi
gì so với lúc trước. Đối với tôi, tình trạng chưa đến nỗi trầm trọng cho lắm.

"Quả đúng là ít thật..."

Đột nhiên, giọng Shioriko vang lên ngay sát bên.

Cô đã rời khỏi phía bên kia tường sách đến đứng cạnh tôi tự lúc nào.

Tay phải cô chống trên tay vịn nạng.

Nửa năm trước, cô bị thương sau vụ án liên quan đến bản in đầu một

cuốn sách của Dazai Osamu, đến giờ chân vẫn chưa bình phục hoàn toàn.

"Thật vậy sao?"

Tôi chưng hửng. Cô đưa tay chống cằm. Dấu hiệu cho thấy cô lại suy

nghĩ miên man.

"Anh này... Vị khách lúc nãy mua gì vậy?"

Nghe tôi báo lại tên sách, vẻ mặt Shioriko còn u ám hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.