SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 223

quanh căn phòng, hẳn đã để ý thấy di vật của cha bị bới tung lên, nhưng cô
chỉ lặp lại câu nói cũ.

"Chị ơi, cơm được rồi."

Im lặng kéo dà. Bỗng Ayaka bước bình bịch vào phòng, đẩy mà như

đá vào chiếc thùng các tông trước mặt Shioriko. Cô chị ngỡ ngàng ngẩng
mặt lên, cô em bèn ôm chặt lấy chị qua lớp tạp dề.

"Chị ơi, mình ra ăn cơm. Chị nhé."

Trong một lúc, hai người không có động tĩnh gì. Mãi sau, cô chị mới

từ từ gật đầu. Cô được em gái đỡ dậy và dìu ra khỏi phòng.

Tôi cũng bước ra hành lang, lặng thinh nhìn theo bóng cô.

"Anh Gora ở lại ăn cơm không?"

Đến trước cánh cửa thông với nhà bếp, Ayaka quay lại hỏi tôi. Chúng

tôi im lặng đứng đối diện trong hành lang âm u. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi
nhìn kĩ khuôn mặt của cô bé đến vậy. Trên khuôn mặt trẻ con đầy ấn tượng,
đôi mắt to tròn lúc nào cũng ánh lên nét cười.

"Em không hỏi anh đã làm gì à?"

Tôi hỏi, giọng trầm trầm. Chẳng rõ Shinokawa Ayaka thực sự không

nghe thấy hay giả vờ, cô bé nghiêng đầu thắc mắc.

"Hả?"

"À, không có gì đâu. Cảm ơn em. Vậy anh ở lại ăn nhé."

Thế nào cũng được, lâu lắm rồi tôi chưa ăn hamburger ninh. Tôi toét

miệng cười, bước về phía phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.