SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 92

"Nhưng chắc chắn chú rành hơn chị, đúng không? Chị muốn kể

chuyện của mình cho ai đó hiểu biết về sách... Chứ chị chẳng còn người
nào để giãi bày trao đổi cả."

Nói đến đây, mắt chị cụp xuống. Lớp mascara dày như vạch ra một

đường rõ ràng trên mí mắt Vậy thì tạm thời, tôi sẽ nghe trước, rồi ngày mai
thuật lại với Shioriko.

Lên hết thang cuốn, lúc qua chỗ soát vé, tôi phát hiện thêm một vị

khách quen đứng đằng xa. Một cô gái với khuôn mặt sáng sủa ưa nhìn, mặc
chiếc áo khoác dài có mũ phối cùng quần jeans đang đứng tựa cột. Cô bé
thọc tay vào túi áo, lơ đãng nhìn lối ra vào nhà ga, dáng vẻ như đang chờ ai
đó.

"Kosuga!"

Tôi cất tiếng, Kosuga Nao quay sang, tròn mắt nhìn tôi.

"Anh Gora, sao anh ở đây? Ủa nhà anh ở Ofuna hả?" Như chợt nhớ ra,

cô bé cúi đầu, đế thêm lời chúc cho đúng lệ. "Chúc anh năm mới vui vẻ!"

"Chúc em năm mới vẻ!"

Tôi cũng đáp lại qua loa. Sakaguchi Shinobu đứng bên cạnh tôi, chăm

chú dõi theo Nao ra chiều thích thú lắm.

"Cô bé này cũng là khách quen ở tiệm sách chúng em."

Từ sau vụ việc xoay quanh cuốn Người đi mót lúa - Thánh Andersen

của Koyama Kiyoshi, cô bé thường xuyên lui tới tiệm chúng tôi, và trở nên
thân thiết với Shida, ông bácvô gia cư hành nghề sedori.

"Chà, vậy à? Chào em! Chị là Sakaguchi Shinobu. Sakaguchi trong

chữ Hán là "phản" và "khẩu", còn Shinobu viết bằng chữ mềm. Chị cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.