SHIORIKO VÀ NHỮNG VỊ KHÁCH KÌ LẠ - Trang 166

Vẫn như thường lệ, tôi lại vô cùng kinh ngạc trước cô gái này. Tôi có

cảm tưởng rằng, hễ cứ liên quan tới sách là hầu như chẳng điều gì có thể
gọi là "bí ẩn" trước mặt cô cả.

Ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của Shinokawa, tôi chợt nghĩ

đến việc mình hoàn toàn mù tịt về cô mặc dù đã nói chuyện cùng nhau
nhiều lần, nhắc đến nhiều cuốn sách trong suốt ba tuần qua. Ngoài việc cô
thích những cuốn sách cũ, thích bàn luận về sách ra thì chẳng còn gì khác
nữa. Có lẽ cô cũng giống ông Sakaguchi Masashi, là một người không giỏi
trong việc bộc bạch bản thân mình?

Mà thôi, vậy cũng được. Cứ như hiện tại là tôi thấy vui rồi.

"Chà! Tôi nên về tiệm thôi."

Ban nãy tôi đã nhờ em gái của Shinokawa trông tiệm giúp để đến đây.

Nếu cứ ở bệnh viện mãi không về thì có khi cô bé sẽ cáu điên lên với tôi
mất.

Đang định đứng dậy từ giã, tôi bỗng khựng lại. Shinokawa túm lấy

một góc áo của tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

"Sao thế?"

Tôi đột nhiên thấy nóng bừng cả người. Đây là lần đầu tiên cô tỏ ý níu

giữ tôi thế này, tôi bèn ngồi trở lại ghế.

"Nếu, tôi nói là tôi cũng có bí mật đang che giấu giống như ông

Sakaguchỉ thì anh nghĩ sao?"

"Ơ..."

"Anh có muốn nghe không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.