SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 342

CHƯƠNG 19

----

Nguồn : hoi-ls; e-thuvien
Prc: Vanlydocnhan

~ C

ha Alvito cưỡi ngựa đi từ lâu đài xuống đồi, dẫn đầu đoàn tu sĩ

dòngTemple tùy tùng thường lệ. Tất cả đều mặc như các nhà sư Phật giáo,
trừ chuỗi tràng hạt và cây thánh giá đeo ở ngang thắt lưng. Có tất cả bốn
mươi tùy tùng người Nhật, con trai những gia đình Samurai khá giả theo
đạo Cơ đốc, học sinh trường Dòng ở Nagasaki, theo ông Osaka. Tất cả đều
cưỡi ngựa tốt, mặc đẹp và kỷ luật như tùy tùng của bất cứ Daimyo nào.

Alvito thúc ngựa chạy nước kiệu nhanh, quên cả ánh nắng nóng ấm,

xuyên qua rừng và các phố của thị trấn, hướng về phía Hội truyền giáo
dòng Temple, một tòa nhà lớn bằng đá xây theo kiểu Châu Âu. Nó ở gần
bến tàu và vươn lên cao trên những căn nhà phụ, những kho tàng, nơi đổi
chác và buôn bán tất cả lụa là của Osaka.

Đoàn người lộp cộp chạy qua cổng sắt lớn gắn vào những bức tường đá

cao ngất, tiến vào sân trung tâm bên trong lát đá và dừng lại gần cửa chính.
Những người hầu đã chực sẵn để đỡ cha Alvito xuống ngựa. Ông tụt khỏi
yên và ném dây cương cho họ. Đinh thúc ngựa ở giày ông kêu lanh canh
trên đá khi ông rảo bước trên con đường có hành lang bao quanh của tòa
nhà chính, ngoặt vào một góc. Ông đi qua nhà nguyện nhỏ, xuyên qua vài
cổng vòm vào tới sân trong cùng nơi có bể nước phun và một hoa viên yên
tĩnh. Cửa phòng ngoài đã mở sẵn. Cha Alvito gạt bỏ mọi lo lắng, tự trấn
tĩnh lại rồi bước vào.

"Chỉ có một mình thôi phải không?" ông hỏi.
"Không, Mactin, không", cha Xônđi nói. Ông là một người bé nhỏ, hiền

lành, mặt rỗ, quê ở Napoli, đã làm thư ký cho Đức cha Thanh tra gần ba
mươi năm nay, hai mươi lăm năm ở châu Á.

"Thủy sư đô đốc Ferriera cũng có mặt. Vâng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.