SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 102

"Em là một người tình tuyệt vời." Nàng thì thầm.
"Bây giờ em phải ngủ đi sau một công việc khó khăn như thế." Nàng vuốt

ve cho cậu bé ngủ, rồi để cậu ta đó, sang đệm bên kia.

Giường kia lạnh. Nàng không muốn chuyển vào chỗ ấm của Yabu, sợ làm

lão thức giấc. Chẳng bao lâu bên sườn nàng cũng ấm dần.

Bóng shoji hắt lại nhọn dần. Đàn ông thật giống như những đứa trẻ, nàng

nghĩ. Toàn tự ái rởm. Tất cả những lo phiền đêm nay cho một cái nhất thời
như vậy. Cho một thú đam mê vốn chỉ là một ảo ảnh, phải không?

Cậu bé cựa mình trong giấc ngủ. Tại sao mình lại đề nghị cậu ta như vậy?

nàng tự hỏi mình. Cho lạc thú của cậu ta, chỉ cho cậu ta chứ không phải cho
mình, mặc dù nó làm mình vui vui, để giết thời gian và cho cậu ta nỗi thanh
thản mà cậu cần. Tại sao mình không ngủ đi một chút? Để sau. Mình sẽ ngủ
sau, nàng tự nhủ.

Khi đã đến giờ, nàng tuồn ra khỏi sự ấm áp mềm mại và đứng lên.

Kimono của nàng phanh ra và không khí làm lạnh da thịt nàng. Nàng gấp
nếp áo dài rất nhanh và buộc lại dây lưng. Sửa lại mái tóc khéo léo nhưng
cẩn thận. Trang điểm lại.

Lặng lẽ không một tiếng động, nàng rời đi.
Người lính Samurai gác lối vào hàng hiên cúi chào, nàng chào lại và bước

vào ánh bình minh. Người đầy tớ gái của nàng đang đợi nàng.

"Chào phu nhân Kiku-san."
"Chào em."
Mặt trời trong đẹp đã gột sạch đêm. Được sống thật tốt đẹp biết bao, nàng

nghĩ.

Nàng xỏ chân vào dép, mở chiếc dù đỏ tía, đi qua vườn, vào lối đi dẫn

xuống làng, qua quảng trường tới trà gia, đó là ngôi nhà tạm thời của nàng.
Người đày tớ gái đi theo.

" Chào Kiku-san", Mura gọi to, cúi chào. Ông ta đang nghỉ tạm trên hàng

hiên nhà mình, uống trà, loại trà xanh nhạt của Nhật Bản. Mẹ ông ta đang
tiếp trà ông .

"Chào Kiku-san", bà mẹ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.