SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1043

Còn một chìa khóa nữa, ông nghĩ, ông bất đầu nghĩ lại ba điều bí mật, ông

hiểu là ông đã thiếu một cái gì.

"Giá mà Kiri ở đây", ông nói vào trong đêm.
*
Mariko đang quỳ trước tấm gương bằng kim loại bóng lộn của nàng.

Trong tay nàng có một lưỡi dao găm, lấp loáng ánh sáng ngọn đèn dầu lung
linh.

"Ta nên dùng cái này", nàng nói, lòng đầy đau buồn. Đôi mắt nàng dõi tìm

Đức Mẹ và Chúa Hài đồng trong hốc tường bên cạnh chùm hoa, mắt nàng
đầy lệ.

"Ta biết tự sát là một tội ác ghê tởm, nhưng ta biết làm thế nào? Làm sao

ta có thể sống được với nỗi hổ thẹn này? Có lẽ tốt hơn là mình nên làm thế
trước khi bị phản bội."

Căn phòng yên tĩnh như ngôi nhà. Đây là ngôi nhà của gia đình họ, được

xây dựng giữa một vòng hoa bảo vệ bên trong và một cái hào rộng xung
quanh lâu đài, nơi chỉ có những Hatamoto đáng tin cậy được phép sống.
Bao quanh ngôi nhà là một khu vườn rào tre và một dòng suối nhỏ đầy ắp
nước chảy qua.

Nàng nghe tiếng bước chân. Cánh cửa trước mở, tiếng ken két và tiếng

những người đầy tớ chạy ra đón chủ. Nàng lập tức giấu con dao trong dải
lưng và lau khô nước mắt. Chẳng mấy chốc có tiếng bước chân, nàng mở
cửa, cúi chào lễ phép.

Thái độ không vui, Buntaro nói với nàng. Toranaga đã thay đổi ý kiến và

bây giờ anh được lệnh tạm thời đến Mishima.

"Tôi sẽ đi vào lúc rạng sáng. Tôi muốn chúc nàng một cuộc hành trình an

toàn", anh dừng lại, nhìn vào mặt nàng:

"Tại sao nàng khóc?"
"Xin Đại nhân tha lỗi, chỉ bởi vì em là một người đàn bà và cuộc đời hình

như quá khó khăn đối với em. Và bởi vì Toranaga Sama."

"Ông ấy là một cây sậy gẫy. Tôi lấy làm xấu hổ phải nói lên điều đó. Thật

là khủng khiếp, nhưng ông ấy đã trở thành như vậy đó. Chúng ta nên chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.