SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 245

"Vậy tôi có thể ra lệnh cho mười nghìn quân ngay lập tức không? Tới

Osaka?"

"Không. Quân ở đây là đủ. Cảm ơn ông bạn già. Bây giờ tôi đi ngủ."
Hiromatsu đứng lên, vươn vai. Rồi khi đến cửa:
"Vậy tôi có thể cho Fujiko, cháu nội tôi được phép tự tử chứ?"
"Không."
"Nhưng thưa Chúa công, karma của Fujiko và ngài cũng biết các bà mẹ

cảm thấy thế nào đối với con trai của mình. Đứa bé đó là đứa thứ nhất của
nó."

"Fujiko có thể có nhiều con. Năm nay nó bao nhiêu tuổi? Mười tám - sang

tuổi mười chín? Tôi sẽ tìm cho nó một người chồng khác."

Hiromatsu lắc đầu." Nó sẽ không nhận ai. Tôi biết nó quá rõ. Nguyện

vọng thầm kín nhất của nó là chấm dứt cuộc đời. Xin ngài?"

"Ông hãy nói với cháu của ông, tôi không tán thành một cái chết vô ích.

Phép không được chấp nhận."

Cuối cùng Hiromatsu cúi chào và chuẩn bị lui.
"Tên rợ sẽ ở trong nhà tù đó bao nhiêu lâu?"
Hiromatsu không quay lại.
"Tùy xem hắn ta là một chiến binh độc ác như thế nào."
"Cám ơn. Chúc ông ngủ ngon, Hiromatsu." Khi đã chắc chỉ còn lại một

mình, ông nói lặng lẽ :

"Kiri-san?"
Cửa trong mở, bà bước vào và quỳ xuống.
"Gửi ngay lời nhắn cho Sudara :
"Mọi việc tốt đẹp." Gửi bằng chim bồ câu. Thả ba con cùng một lúc vào

bình minh. Đến trưa lại làm như vậy."

"Thưa Chúa công, vâng." Bà lui.
Thể nào cũng có một con tới nơi, ông nghĩ. Ít nhất bốn con sẽ làm mồi cho

bọn gián điệp, hoặc chim ưng. Trừ phi Ishido khám phá được mật mã của
chúng ta, lời nhắn tin ấy đối với ông ta sẽ chẳng có ý nghĩa gì.

Mật mã rất riêng. Chỉ bốn người biết được. Con trai cả của ông, Noboru.

Con trai thứ hai và là người thừa kế, Sudara ; Kiri; và bản thân ông. Lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.