SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 370

ghét các thầy thuốc, đồng thời sợ họ. Nhưng ông này thì lại khác. Ông thầy
thuốc này rất dịu dàng và sạch sẽ không thể tưởng tượng được. Thầy thuốc
ở Châu Âu phần lớn như thợ cạo, vụng về thô lỗ và cũng đầy chấy rận, bẩn
thỉu như bất kỳ ai khác. Ông thầy thuốc này sờ nắn rất cẩn thận, nhìn ngó
một cách lễ phép và cầm cổ tay Blackthorne để bắt mạch, nhìn vào mắt,
mồm, tai anh và nhẹ nhàng gõ lên lưng, đầu gối và gan bàn chân anh. Bàn
tay và cung cách của ông ta làm anh cảm thấy dễ chịu. Một thầy thuốc ở
Châu Âu chỉ muốn có một điều và nhìn vào lưỡi anh rồi hỏi:

"Đau ở đâu?" sau đó trích máu để lấy cái nhơ bẩn ra khỏi máu và cho anh

một thứ thuốc gây nôn mửa rất mạnh để rửa sạch ruột cho hết các thứ uế
tạp.

Blackthorne ghét chích máu và uống thuốc gây nôn, và mỗi lần sau lại

càng tệ hại hơn lần trước. Nhưng ông thầy thuốc này không có dao chích,
bát đựng máu, cũng không có cái mùi thuốc ghê sợ thường vẫn bám quanh
các ông thầy thuốc, cho nên tim anh bắt đầu đập thong thả và anh cảm thấy
thoải mái đôi chút.

Ngón tay ông thầy thuốc sờ vào các vết sẹo trên đùi anh một cách dò hỏi.

Blackthorne làm hiệu tiếng súng nổ, và một viên đạn súng trường đã xuyên
qua đùi anh cách đây nhiều năm. ông thầy thuốc nói:

"A, so desu" và gật đầu. Lại dò nắn nữa, sâu hơn nhưng không đau, ở lưng

và bụng. Cuối cùng, ông thầy thuốc nói với Rako, cô gái gật đầu, cúi chào
cảm ơn ông ta.

"Ichi ban?" Blackthorne hỏi, muốn biết mình đã hoàn toàn bình thường

chưa.

"Hai, Anjin-san."
"Honto ka?"
"Honto."
Một từ thật là hữu ích: honto - có thật không?
"Vâng, thật đấy", Blackthorne thầm nghĩ.
"Domo, thưa bác sĩ."
"Do itassimashité", ông thầy thuốc cúi chào, nói
"Không dám, có gì đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.