SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 668

Hôm ấy là một ngày xám xịt. Bầu trời u ám và một làn gió ấm, ẩm ướt

thổi ra biển. Các bậc đá đặt trên sỏi của con đường nhỏ ướt át vì mưa đêm
qua.

Bên ngoài cổng, ngựa đã chờ sẵn cùng mười tên Samurai tuỳ tùng của

anh. Và Mariko.

Nàng đã lên ngựa và mặc một chiếc áo choàng vàng nhạt, quần lụa màu

lục nhạt, đội mũ rộng vành có chàng mạng buộc bằng những dải băng vàng
và đi tất tay. Một chiếc dù che mưa được cài sẵn ở bao yên ngựa.

"Ohayo
"Anh trịnh trọng nói
"Ohayo. Mariko-san."
"Ohayo, Anjin-san. Ikaga đesu ka?"
"Ôkaga Sama đe genki đesu. Anata wa."
Nàng mỉm cười." Yoi, arigato goziemashita."
Nàng không hề để lộ ra một tí gì cho thấy có cái gì khác giữa hai người.

Nhưng anh cũng không chờ đợi có gì khác, trước mặt mọi người, biết tình
thế nguy hiểm như thế nào. Hương thơm của nàng bay tới anh và anh muốn
hôn nàng ngay tại đây, trước mọi người.

"Ikamasho! Anh nói và nhảy lên yên, ra hiệu cho đám Samurai đi lên

trước. Anh cho ngựa đi thong thả cho Mariko lùi lại đi cạnh anh, khi chỉ
còn hai người, anh không còn căng thẳng nữa.

"Mariko."
"Hai?"
Anh nói bằng tiếng La tinh:
"Em rất đẹp và anh yêu em."
"Cảm ơn anh, nhưng tối qua uống nhiều rượu quá, em cảm thấy cái đầu

em không đẹp, thật đấy và yêu là một từ Cơ đốc giáo."

"Em đẹp và em là một người Cơ đốc giáo, và rượu không thể thay đổi

được gì ở em."

"Cảm ơn anh về lời nói dối ấy, Anjin-san, vâng, cảm ơn anh."
"Không, anh phải cảm ơn em."
"Ồ, tại sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.