SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 670

"Không thể thế được", anh nói bằng tiếng Portugal.
"Cái gì không thể thế được, senhor?" Nàng cũng hỏi tiếng Portugal.
Anh lại quay về tiếng La tinh, vì đám tùy tùng cách đó không xa, gió lại

thổi về phía chúng.

"Xin em đừng đùa giỡn với anh. Không ai nghe thấy đâu. Anh biết người

nào và anh nhận ra được mùi hương chứ."

"Anh tưởng là em à? Ồ, không phải đâu Anjin-san. Nếu thế được thì em

rất lấy làm vinh dự nhưng em không bao giờ có thể... dù em có muốn đến
đâu đi nữa... Ồ không, Anjin-san. Không phải em mà là Koi, nữ tỳ của em.
Em rất vinh dự nếu có thế thật nhưng em thuộc về người khác ngay dù cho
người đó đã chết."

"Đúng, nhưng không phải nữ tỳ của em." Anh cố nuốt giận:
"Nhưng thôi, không nói chuyện đó nữa. Như em muốn."
"Đó là nữ tỳ của em, Anjin-san", nàng đấu dịu.
"Chúng em đã xức hương thơm của em cho cô ta và dặn cô ta không được

nói. Chỉ lấy tay ra hiệu thôi. Chúng em không hề nghĩ anh lại tưởng là em!
Không phải để đánh lừa anh đâu mà chỉ để cho anh được khoan khoái dễ
chịu, vì chúng em biết bàn cái chuyện chăn gối vẫn còn làm anh lúng túng."
Nàng nhìn anh, đôi mắt mở to, hoàn toàn ngây thơ, trong sáng:

"Anh thích cô ta chứ, Anjin-san? Cô ấy thích anh đấy."
"Đùa bỡn những chuyện rất hệ trọng đôi khi không hay đâu."
"Chuyện hệ trọng bao giờ cũng được đề cập đến một cách hệ trọng.

Nhưng một nữ tỳ ngủ đêm với một người đàn ông chẳng phải là hệ trọng."

"Anh không coi em là không hệ trọng."
"Cảm ơn anh. Em cũng xin nói như thế về anh. Nhưng một nữ tỳ ngủ đêm

với một người đàn ông là chuyện riêng tư và không hệ trọng. Đó là món
quà cô ta tặng người đó và đôi khi là của người đó tặng cô ta. Chỉ có thế
thôi."

"Bao giờ cũng chỉ là thế thôi ư?"
"Đôi khi. Nhưng cái chuyện chăn gối riêng tư ấy không có cái sự nghiêm

trọng của anh đâu."

"Không bao giờ ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.