SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 796

lòng chỉ là một sự hao phí, phải thế không? Karma. Phải, bây giờ tôi hiểu
karma. Em hiểu không?"

"Vâng." Nàng dịch cho Toranaga.
"Ngài nói, tốt, Anjin-san, karma là sự mở đầu của tri thức. Sau đó là kiên

nhẫn. Kiên nhẫn rất quan trọng. Người khỏe là những người kiên nhẫn,
Anjin-san. Kiên nhẫn là giữ được cho mình khỏi bảy điều xúc động : ghét,
yêu, mừng, lo, giận, buồn, sợ. Nếu anh không bị bảy điều ấy tức là anh đã
kiên nhẫn, chẳng bao lâu anh sẽ hiểu tất cả mọi việc và hài lòng cùng với
Cõi Vĩnh Hằng."

"Em có tin điều ấy không, Mariko-san?"
"Vâng. Tin lắm. Em cũng cố gắng kiên nhẫn nhưng rất khó."
"Tôi đồng ý. Đó cũng là wa, cái hài hòa của mình. Cái tĩnh tại của mình,

neh?"

"Vâng"
"Hãy nói với Người là tôi chân thành cảm ơn Người vì những điều Người

đã làm cho ông lão làm vườn. Trước đây tôi đã không nghĩ như vậy, không
từ đáy lòng mình Hãy nói giùm điều ấy."

"Không cần, Anjin-san. Trước đây Người đã biết là anh chỉ vì lịch sự."
"Làm sao Người biết?"
"Em đã nói với anh. Người là người khôn ngoan nhất cuộc đời này."
Anh cười.
"Đó" , nàng nói,
"Tuổi tác đã lại rời bỏ anh", và nói thêm bằng tiếng La tinh.
"Anh lại là mình, và tốt đẹp hơn trước."
"Nhưng em thì vẫn đẹp như bao giờ."
Đôi mắt nàng ấm lại và nàng tránh nhìn Toranaga. Blackthorne nhìn thấy

điều ấy và để ý tới sự thận trọng của nàng. Anh đứng lên nhìn xuống miệng
hố nham nhở. Anh thận trọng nhảy xuống và biến mất.

Mariko-san líu ríu đứng lên, một thoáng sợ hãi, nhưng Blackthorne đã

nhanh chóng lên bờ. Trong tay anh là một thanh kiếm của Fujiko. Nó vẫn
còn ở nguyên trong bao, mặc dù lấm bùn và sứt sẹo. Thanh kiếm ngắn để
đâm của anh đã biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.