SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 857

"Em xin anh ở lại. Vinh dự của anh và của nàng. Và cả của em nữa, Anjin-

san..."

"Anh không muốn đây là quà tặng của em." Anh nói.
"Anh muốn em."
"Em là của anh, anh hãy tin đi, Anjin-san. Anh hãy ở lại, em van anh, và

anh nên hiểu đêm nay em là của anh."

Anh không nài nàng ở lại
*
Sau khi nàng đi khỏi, anh nằm lại, đầu gối lên cánh tay, nhìn ra ngoài cửa

sổ, vào đêm. Mưa gõ trên mái, gió từ biển thổi vào ve vuốt.

Kiku quì bất động trước mặt anh. Chân nàng cứng. Nàng cũng muốn nằm

xuống, nhưng nàng không muốn phá vỡ trạng thái của anh bằng một cử
động nhẹ nhất. Mi không mệt. Chân mi không đau, nàng tự nhủ. Hãy nghe
mưa và nghĩ tới những điều vui. Hãy nghĩ về Omi-san và trà thất ở
Mishima, nghĩ rằng mình đang sống và trận động đất hôm qua chỉ là một
trận động đất nữa. Hãy nghĩ tới Toranaga Sama và cái giá không thể tưởng
tượng được mà Gyoko đã dám đòi lúc ban đầu cho hợp đồng của nàng.
Người thầy bói đã nói đúng, vận hạnh của ngươi đã làm bà ấy giầu vượt lên
cả mọi sự mong ước. Và nếu như điều này đã đúng thì tại sao những điều
khác lại không? Rồi một ngày, ngươi sẽ lấy một chàng Samurai mà ngươi
tôn sùng và có một đứa con trai với chàng, ngươi sẽ sống và chết trong tuổi
già, một phần trong gia đình chàng, giàu có, được tôn trọng và nữa, điều kỳ
diệu trong những điều kỳ diệu, con trai của ngươi sẽ lớn lên thành Samurai
như tất cả các con trai của chàng.

Kiku rạng rỡ hẳn lên trước cái tương lai kỳ diệu không thể tin được ấy.
Một lát sau Blackthorne duỗi thoải mái, một sự mệt mỏi dễ chịu lan ra.

Anh thấy nàng và mỉm cười.

"Nan desu ka, Anjin-san!"
Anh lắc đầu hiền hậu, đứng lên, mở shoji sang phòng bên. Không một

người hầu gái nào quì bên đệm đã buông màn. Anh và Kiku một mình trong
ngôi nhà bé nhỏ sang trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.