mới được.
- Chắc chắn lắm! Không những kẻ tình địch của tôi sẽ vào tù, mà cả dự cuộc
thi quần vợt ắt nó cũng không dự được nốt1 Ðã làm thì ra làm, bằng không thì
thà thôi. Tôi sẽ in thạch một ít giấy có khẩu hiệu, nghĩa là một ít truyền đơn
hô đả đảo vua Xiêm! Ðợi lúc đón tiếp nhà vua, tôi sẽ đứng sau lưng nó, cón
bác thì bác đứng bên cạnh nó!
- Tôi sẽ phải làm gì?
- Bác sẽ cầm một ít truyền đơn in thạch, kiếm cách nhét vào túi quần hay túi
áo nó!
- Thế còn bác?
- Tôi? Tôi sẽ hành động khác, anh hùng hơn bác nữa. Tôi sẽ nhét lên thế này:
Chính phủ bình dân vạn tuế! Nước Pháp dân chủ vạn tuế! Như vậy sen đầm,
cảnh binh, mật thám sẽ áp lại bắt cả bọn chúng ta...
- Ấy chết!
- Nhưng mà thằngnào có truyền đơn trong túi thì lòi ngay ra, hai chúng ta sẽ
làm chúung là chính nó kêu, nghĩa là chỉ có một nó sẽ bị bắt.
- Ðược lắm! Nhưngtôi chưa hiểu tại sao bác chỉ nói: “Chính phủ vạn tuế! Nước
Pháp dân chủ vạn tuế” mà cảnh binh, mật thám, sen đầm lại ập đến được?
- Thế mà rất dễ hiểu đấy! Nước Pháp cai trị chúng ta tuy là dân chủ, nhưng
mà vua nước ta thì là... quân chủ. Vua Xiêm cũng là quân chủ! Ðón tiếp vua
mà hô khẩu hiệu ủng hộ dân chủ tức là có ngụ ý khuynh đảo nhà Vua! Chính
phủ Bảo hộ ở đây là công minh và sắc mắc lắm. Tôi dám chắc nếu hô: Nước
Pháp dân chủ vạn tuế” thì thế nào cái bọn người đứng ở chỗ chúng ta cũng
đều sẽ được bị bắt!
- Hay! Hay! Diệu kế! Nhưng mà, ấy chết, bác phải khẽ cái mồm chứ mới được.
- Bác cũng phải reo to vừa vừa chứ mới được.
- Vâng! Tôi xin hết lòng! Bác gọi hộ một chai bố nữa lên đâý
Xuân Tóc Ðỏ bèn đứng lên, lom khom nhìn qua lỗ hở ơ trấn song... Nó thấy ở
quầy bên kia rõ ràng có người chồng chưa cưới hụt của Tuyết đương chén tạc
chén thù với một người khác, quần áo ngắn, có búi tóc và đội mũ cát két, chân