SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 110

cuộc dũng cảm như thế nào.

Hạ Mạt bé nhỏ chăm chăm nhìn cậu.

Trong đôi mắt cô bé có một sự chững chạc vốn dĩ không thuộc lứa tuổi

của cô, giọng nói của cô bé lại là giọng của lũ trẻ non nớt, cậu cần phải
chứng minh trước cậu có khả năng để bố cô bé được quay trở lại công ty.

Cậu gật đầu, sau đó cậu gọi mấy cuộc điện thoại. Tuy cậu mới mười

bốn tuổi, nhưng những người trong tập đoàn đều hiểu cậu sẽ là người kế
thừa tập đoàn trong tương lai. Sau khi cô bé nghe được những lời nói chấp
nhận đáp ứng đầy kính cẩn đầu điện thoại bên kia, vụ giao dịch này đã
thành công.

Dưới ánh nắng chói chang của mùa hè nóng bức.

Cô bé nhỏ nhắn đứng trên bãi cỏ đằng xa kia, hai hàng lông mi dưới

vầng trán trắng bệch không ngừng động đậy, hai nắm đấm càng lúc càng
thít chặt, nhưng thân hình nhỏ nhắn ấy không hề động đậy, quả táo được
đặt cẩn thận trên đỉnh đầu.

Sắc mặt cậu lạnh như băng.

Quản gia Thẩm đứng bên cạnh vô cùng hoảng sợ khuyên giải hết lời.

Cậu từ từ...

Giương cung...

Nhắm vào quả táo trên đầu cô bé...

Tay kéo căng dây cung...

Nhưng tầm nhìn của cậu lại chuyển dần xuống khuôn mặt cô bé...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.