SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 12

Doãn Hạ Mạt siết chặt đầu ngón tay, trong lòng cô giằng xé, nhưng rốt

cuộc cũng vẫn là sự yếu đuối, đôi mắt màu hổ phách nhìn Âu Thần.

“Không phải vậy, không phải như anh nghĩ.”

“Vậy thì là thế nào?”

Là khi cười mà như không, anh luồn những ngón tay thon dài vào mái

tóc dài và dày của cô, nhẹ nhàng nhưng cố tình quay đầu cô về phía mình,
buộc trong mắt cô chỉ còn một mình anh.

“Định trốn hắn ta bao lâu nữa? Lẽ nào em lại muốn nối lại tình xưa?”

Cô càng muốn bảo vệ Âu Thần bao nhiêu, thì lòng Lạc Hi càng trào dâng
một nỗi căm hận sâu sắc bấy nhiêu. Nỗi đau bị ruồng bỏ năm năm về trước
như cơn ác mộng lại ập vào anh. Giọng như muốn thôi miên anh nói: “Mạt
Mạt, em nói với hắn ta, từ trước tới nay em chưa từng yêu hắn, vì anh, em
và hắn năm năm về trước đã chia tay nhau rồi.”

Doãn Hạ Mạt nhắm chặt mắt lại thở thật đều, cố gắng thoát khỏi tâm

trạng đang rối như tơ vò. Lạc Hi không chịu buông tha cô, anh ngoắc chặt
ngón tay vào tóc cô, cô đau đến nỗi mở to đôi mắt. Ánh mắt cô đụng phải
ánh mắt cáu giận của Lạc Hi, ánh mắt đó đang truy bức cô, không cho cô
bất cứ cơ hội nào để thở.

Cô đứng im.

Lạc Hi lại càng ôm chặt cô hơn.

Anh nói trọng nghẹn ngào, đau khổ:

“Đã quên rồi sao, em đã nói là em yêu anh… Đã từng một lần vứt bỏ

anh, vẫn còn muốn vứt bỏ thêm lần thứ hai nữa sao… Bảo hắn rời xa em
đi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.