SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 291

Nhìn Âu Thần đang từ từ hạ mình xuống…

Như bị chạm điện !

Hạ Mạt giật mình quay người bỏ đi, cô bé đã không còn nhìn cái

khoảnh khắc cả thân người Âu Thần đã hoàn toàn quỳ trên mặt đất! Cô bé
đã quay lưng về phía Âu Thần, cô bé không muốn nhìn anh. Cho dù trong
lòng ngực cô đang hoảng loạn, bùng cháy nỗi căm hận và đau xót của sự
tan vỡ, cô bé cũng khó lòng mà giương mắt chứng kiến cảnh Âu Thần ngạo
mạn và cao quý, đầy nguyên tắc quy củ lại xuất hiện trước mặt cô bé trong
một tư thế thấp hèn như vậy!

“… Nếu lỗi là ở anh…”

Lá cây anh đào kêu xào xạc, dưới đầu gối là mặt đất lạnh tê tái, lưng

Âu Thần vững giữ thẳng đầy kiêu ngạo, đôi môi đau đớn nhợt nhạt.

“Anh… xin sửa…”

Quay lưng lại với Âu Thần, trong đêm tối, những lời Âu Thần nói bên

tai, trái tim cô bé đau như muốn nổ tung! Nỗi đau này, cô khó mà phân biệt
nỗi đó là vì lòng căm hận Âu Thần hay vì sự chua xót khi chứng kiến Âu
Thần đau khổ như thế này!

Hạ Mạt cắn chặt môi, trái tim lúc lạnh buốt có lúc lại rực lửa, những

hình ảnh mấy năm qua vui vẻ bên Âu Thần ào qua. Cơn đau dữ dội lại tràn
ngập, thế rồi trong đầu cô bé lại xuất hiện hình ảnh khuôn mặt bố mẹ Doãn
máu me đầm đìa được che bởi tấm drap trắng lóa, rồi hình ảnh em Tiểu
Trừng giờ chưa biết sống chết như thế nào, cậu bé vẫn đang nằm trong
phòng cách ly, trên người cắm hàng đống dây dợ…

“Anh mãi mãi không thể sửa được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.