SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 293

Trời đột ngột trở mưa.

Giọt mưa xuyên qua lá cây rơi xuống, Âu Thần vẫn quỳ đó, thẫn thờ

như không hề hay biết, toàn thân ướt sũng. Mưa mỗi lúc một lớn, mưa
cuồng loạn giội lên tóc Âu Thần, trào xuống gương mặt anh…

Đó là cái đêm giống như một cơn ác mộng đau thấu tim…

Ánh sáng chói mắt của đèn xe, mưa trút xối xả, những giọt mưa điên

loạn đập vào nóc và cửa xe, cả thế giới mênh mông một màn mưa trắng
xóa. Trong đêm mưa, tiếng sấm sét kinh hoàng. Đêm nay thật giống với
đêm đó! Dạ dày Âu Thần đau nhói như bị những lưỡi dao tẩm độc đâm
vào, kéo Âu Thần rơi xuống vực thẳm của sự đau thương, không sao thở
nổi, hai tay tóm chặt cái vô lăng, làn môi trắng bệch như tờ giấy!

Chầm chậm…

Hình như đã không còn có thể nhận rõ nỗi đau này từ đâu đến…

Đêm tối đen như mực, cây anh đào trong mưa, từ đầu đến cuối cô bé

vẫn chỉ quay lưng lại với anh, thậm chí đã không quay đầu nhìn anh lấy
một lần, dù rằng anh có thể từ bỏ tất cả, dù rằng anh đã gạt cả sự tôn
nghiêm cao quý đề mà quỳ xuống… có thể đáp ứng mọi thứ cô bé muốn,
có thể sữa chữa mọi thứ vì cô bé, nhưng…

Cô bé vẫn giữ cái vẻ lạnh lùng ấy mà bỏ đi, mà rời khỏi cuộc đời

anh…

Ngồi bên Âu Thần.

Trong tiếng mưa lạnh ngắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.