SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 315

“Tạm biệt.”

Lúc Âu Thần quay người bước đi, bầu trời chỉ còn rớt lại một tia nắng

chiều cuối cùng.

Lạc Hi tức cười nhìn theo cái bóng của Âu Thần, ngáp nhẹ một cái, lẽ

nào Âu Thần lại cho rằng câu nói ấy có thể khiến cho anh phẫn nộ mà mất
đi lý trí hay sao? Đòn đánh vào tâm lý bắt người ta hiểu lầm kiểu như vậy
thì lúc ở cô nhi viện, anh đã chơi chán rồi.

Vậy mà...

Trong màn đêm, sợi ren lụa màu xanh trên cổ tay của Âu Thần nhẹ

bay trong gió.

Lạc Hi hồi tưởng lại!

Trong đầu anh hiện lên hình ảnh một tờ báo anh đã xem lúc quay

ngoại cảnh ở Nhật Bản. trong tấm ảnh, Hạ Mạt đang buộc sợi ren lụa màu
xanh lên cổ tay Âu Thần, ráng chiều dịu dàng bao quanh hai người như
khảm một viền sáng tuyệt đẹp khiến người ta có cảm giác Hạ Mạt và Âu
Thần ở bên nhau giống như đôi tình nhân yêu nhau đã rất lâu rồi.

Nhắm mắt lại...

Lạc Hi cố gắng xua đi hình ảnh đang lởn vởn trong đầu, khóe môi đôn

hậu cũng dần mất đi. Anh có vẻ hơi cứng nhắc khi mở cánh cửa phòng
nghỉ, bước vào trong, Lạc Hi ngồi trên sofa màu đỏ đặt trước tấm gương
trang điểm. Anh ngồi đó lặng lẽ, trong gương, tuyết trắng trên mặt anh
giống như những cánh hoa anh đào, đôi mắt đen sẫm, toàn thân dường như
bị một lớp sương mỏng bủa vây.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.