SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 417

Trong phòng làm việc , không gian tĩnh lặng như tờ.

Doãn Hạ Mạt đột ngột cười chua xót: “Cứ cho là em có hôn anh thì

anh cũng không hiến thận cho Tiểu Trừng có đúng không?”

“Đúng:

Âu Thần nãy giờ vẫn dán mắt vào đôi môi Doãn Hạ Mạt liền quay mặt

đi, cậu lạnh lùng nói ra câu trả lời. Trong lòng trống trải đau đởn, không
biết là tại nhìn thấy tên của Lạc Hi hay là tại lỡ mất nụ hôn vừa rồi cả cô.

Không muốn cùng Âu Thần chơi trò mèo vờn chuột nữa, Doãn Hạ

Mạt nhăn mày nói: “Rốt cuộc thì phải như thế nào anh mới chịu đồng ý
đây?!”

“Nếu như tôi nói bất luận như thế nào tôi cũng không đông ý thì cô có

tin không?”

“Không tin.”

“Ồ?” Âu Thần cưòi nhạt, nét mặt nho nhã pha lẫn kiêu căng. “Tự tin

vậy sao?”

“Nếu như ngay từ đầu có tên anh trong danh sách những người hiến

thận thì không phải bây giờ em mới tìm đến anh. Chắc chắn là sau khi biết
được bệnh tình của Tiểu Trừng, anh mới quyết định tự mình đi kiểm tra
xem có thích hợp để cấy ghép cho Tiểu Trừng không. Có đúng vậy
không?”

Một công tử con nhà quyền thế như Âu Thần làm sao có thể tự nhiên

lại đi kiểm tra liên quan đến việc hiến thận chứ? Còn như Âu Thần đã biết
được bệnh tình của Tiểu Trừng thì điều đó chứng tỏ rằng Âu Thần đã cử
người theo dõi cô, đã quan tâm đến cô. Dựa vào điểm này Hạ Mạt tin tưởng
mình vẫn còn có cơ hội để đàm phán với Âu Thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.