SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 438

“…Anh không cần biết.” Mặt Doãn Hạ Mạt tái nhợt. Cô sẽ cố gắng

tìm ra giải pháp thích hợp để vừa có thể cứu được Tiểu Trừng vừa không
phải…

“Thế nào…”

Lạc Hi nhìn Hạ Mạt, gương mặt anh cũng không kém phần nhợt nhạt,

đôi mắt đen sẫm lại, dường như đáy mắt anh đã biến thành một hang động
không đáy khiến người khác phát hoảng, Lạc Hi im lặng, anh chỉ lặng lẽ
nhìn cô rất lâu, rất lâu.

Doãn Hạ Mạt mím chặt môi.

Cô không muốn anh giận, và cũng vì để nghĩ ra biện pháp giải quyết

vẹn toàn hơn nên cô mới không nói với anh việc liên quan đến Âu Thần.

Nhưng…

Cô lại làm tổn thương anh sao?

Tuy tin thần và sức lực sắp kiệt quệ, nhưng thấy bộ dạng đau đớn tuyệt

vọng của Lạc Hi, lòng Hạ Mạt đau như cắt.

“Quả thật em với Âu Thần không có vấn đề gì…”

Cô nắm chặt tay anh.

Tiểu Trừng bị bênh nhập viện, chỉ có anh, chỉ có anh là người duy nhất

gần gũi cô. Hạ Mạt muốn dựa vào Lạc Hi, muốn được anh an ủi động viên,
muốn anh nói với cô rằng sẽ không có việc gì xảy ra chứ không phải là
những nghi ngờ, là những tranh cãi bất tận như thế này…

Lạc Hi nhẹ gỡ tay cô ra.

“Em muốn anh tin em như thế nào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.