SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 157

Lawrence chẳng hiểu nếu không chải tóc thì mua lược để làm gì. Theo

anh thì một cái bàn chải mềm, loại bàn chải mà những người thợ dệt hay
dùng mới là thứ thích hợp nhất cho cái đuôi của cô.

"Để tôi mua cho cô một cái bàn chải nhé. Có cần tôi giới thiệu cô tới

chỗ một tay thợ dệt lành nghề không?"

Dù sao vẫn nên để mấy khoản lông lá này cho những chuyên gia với

công cụ chuyên môn thích hợp thì hay hơn. Tất nhiên câu của anh cũng chỉ
là nửa đùa nửa thật, nhưng khi anh nói xong và quay sang nhìn cô thì cổ
họng anh đơ ra.

Cô đang giận, giận đến mức nghiến chặt hai hàm răng lại với nhau.

"Anh... anh dám coi đuôi tôi như một tấm lông tầm thường sao?", mặc

dù cực kì giận dữ nhưng cô vẫn cố không quá to tiếng - hẳn là sợ nói đến
đuôi này đuôi nọ lại bị những vị khách khác trong quán nghe được.

Lửa giận bừng bừng của cô khiến Lawrence sợ đến rụt cả cổ lại, thế

nhưng trông Holo có vẻ vẫn chưa hết mỏi mệt. Hẳn cô sẽ không thể làm gì
quá giới hạn.

"Không được, tôi không thể chịu nổi nữa", cô tuyên bố.

Nghe thì hùng hổ vậy chứ Lawrence thấy cô chỉ dọa bóng dọa gió

thôi.

Không chừng tí nữa cô lại khóc nhè mất. Thấy vậy, anh làm mặt lạnh

mà cầm ly táo ép lên. "Sao, giờ cô lại định ăn vạ với tôi cơ à?"

Tất nhiên anh sẽ chẳng giữ nổi vẻ điềm tĩnh như vậy nếu cô thật sự òa

khóc, nhưng anh nào dám nói ra điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.