SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 159

Trong lúc Lawrence còn đang trầm mê trong viễn cảnh mà anh tự vẽ

ra về cửa hiệu của mình, không biết Holo đã tỉnh giấc tự bao giờ. Hai mắt
vẫn còn nhòe nhoẹt mơ màng nhưng có vẻ như cô đã hoàn toàn hồi phục.
Cô nhìn Lawrence, chớp mắt vài lần rồi lê bước ra khỏi giường. Mặc dù
mắt vẫn hơi sưng đỏ nhưng sắc mặt cô đã khá hơn nhiều.

"Cô thấy thế nào?"

"Đỡ hơn rồi. Nhung giờ lại hơi đói."

"Nếu đã thấy đói chứng tỏ cô bình thường lại rồi đấy", Lawrence mỉm

cười và chỉ tay về cái bánh mì trên bàn. Đây là bánh mì mè đen - loại bánh
mì dở nhất, rẻ tiền nhất trên thị trường, nhưng bản thân Lawrence lại thích
cái vị ngăm ngăm đắng của nó và rất hay mua về ăn.

Quả nhiên Holo lập tức nhíu mày khó chịu sau khi mới cắn miếng đầu

tiên, nhưng sau đó đành phải ăn tiếp vì ngoài nó ra chẳng còn lại gì để ăn
cả.

"Có gì uống không?"

"Bình nước ở đằng kia kìa."

Holo ngó vảo trong xem bình có còn nước hay không và uống một

ngụm, sau đó chạy lại chỗ Lawrence, miệng vẫn còn nhai bánh mì.

"... Bản vẽ một cửa tiệm?"

"Cửa tiệm của tôi."

"Ồ hố, trông cũng được đó", Holo vừa ăn vừa chăm chú nhìn tờ giấy.

Khi đi tới những quốc gia không dùng loại ngôn ngữ mà mình biết,

Lawrence thường vẽ tay để tiến hành giao dịch. Có đôi bận anh còn quên cả
tên của một loại hàng hóa, và không phải lúc nào cũng có phiên dịch viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.