SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 158

Có lẽ vì bị Lawrence nói trúng tim đen hoặc là vì một lý do gì đó mà

Holo hé mắt nhìn Lawrence sau đó vội vàng ngoảnh mặt đi.

Cái bản tính con nít của cô mới đáng yêu làm sao! Nếu cô có thể giữ

mãi nét ngây thơ này thì tốt quá, Lawrence mơ màng mỉm cười.

Sau vài giây trầm mặc, cuối cùng cô cũng khẽ cất tiếng: "Tôi chịu hết

nổi rồi. Tôi nôn đây."

Lawrence hoảng hốt bật dậy, thiếu tí nữa làm đổ ly nước táo. Sau đó,

anh vội vàng lớn tiếng gọi ông chủ mang một cái xô tới.

Khi mặt trời đã ngả về phía Tây và những tràng âm thanh huyên náo

bên ngoài cửa sổ đã dịu xuống, Lawrence cuối cùng cũng ngẩng mặt lên
khỏi bàn. Tay vẫn cầm bút lông, anh vươn vai, duỗi lưng đầy sảng khoái,
sau đó bẻ cổ trái phải kêu răng rắc.

Sau khi thả lỏng người, anh lại nhìn xuống bàn. Trên đó là một tờ giấy

vạch ra những nét phác thảo cho kế hoạch xây dựng cửa tiệm của anh -
thành phố nơi nó tọa lạc, hàng hóa nó sẽ bán, kế hoạch mở rộng quy mô.
Kéo theo bên dưới là phần kế hoạch về chi phí xây dựng, lệ phí cho quyền
công dân và rất nhiều loại chi phí phải trả khác.

Đây là bản kế hoạch để biến giấc mơ của anh thành hiện thực - mở

một cửa hiệu cho riêng mình.

Mới một tuần trước thôi, đây vốn chỉ là mộng tưởng xa vời, nhưng sau

cuộc giao dịch giữa Lawrence và Thương hội Milone, cái mộng tưởng kia
bỗng dưng trở nên gần ngay trước mắt. Nếu anh thật sự có thể kiếm được
hai ngàn trenni thì chỉ cần bán bớt đi một số vàng bạc đá quý đang tích trữ,
anh có thể mở cửa hàng của mình, chấm dứt quãng đời lang bạt của thương
nhân lưu động và chính thức trở thành một thương nhân thành thị.

"Hừm... tiếng gì thế nhỉ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.