SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 17

mua từ nơi khác. Anh cũng muốn nhanh chóng bán chỗ lúa mì mang từ
ngôi làng nọ, nên không thể có đủ thời gian ngồi đợi lễ hội này kết thúc
được.

Lawrence thuật lại một cách ngắn gọn sự việc diễn ra vào buổi trưa tại

tu viện cho vị trưởng thôn đang tất tả chuẩn bị cho lễ hội. Sau đó anh lịch
sự từ chối lời mời nghỉ lại qua đêm và rời khỏi làng.

Những năm trước khi bá tước lên nắm quyền, lãnh địa này phải chịu

đủ thứ sưu cao thuế nặng, khiến cho hàng hóa xuất ra bị đội giá khủng
khiếp. Lawrence đã từng mua một ít lúa mì với cái giá cắt cổ đó và bán ra
để rồi thu lại chút lợi nhuận còm cõi. Anh làm vậy chẳng phải vì muốn dân
làng mang ơn gì đâu, chỉ vì vào thời điểm đó anh không có đủ khả năng để
cạnh tranh được với những tay thương nhân khác, những kẻ có được nguồn
thóc lúa rẻ hơn, hảo hạng hơn. Tuy nhiên, phía dân làng vẫn biết ơn vì hành
động đó của anh và người đứng ra môi giới lúc đó chính là Yarei.

Thật đáng tiếc khi không thể say sưa một trận cùng Yarei, nhưng một

khi Holo xuất hiện thì chẳng mấy chốc Lawrence sẽ bị đuổi đi thôi, dù sao
thì đây cũng là lúc lễ hội náo nhiệt nhất. Nếu có ở lại qua đêm thì anh cũng
không ở lâu được. Chẳng còn cách nào khác, Lawrence đành ngồi trên xe
ngựa, gặm nhấm nỗi cô đơn khi bị cho ra rìa.

Thưởng thức một ít rau quả được tặng làm quà, anh rong ruổi về phía

Tây, đi ngang qua những cô bác nông dân hồ hởi trở về sau một ngày dài
làm việc.

Phải quay lại với chuyến hành trình buồn tẻ của mình, Lawrence có

chút ghen tỵ với các bác nông dân cũng như những người bạn của họ.

Lawrence năm nay hai mươi lăm tuổi và là một thương nhân lưu động.

Anh học nghề ở chỗ một người bà con năm mười hai tuổi và đến khi bước
sang tuổi mười tám, anh bắt đầu khăn gói ra đi tự thân tự lập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.