SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 2 - Trang 334

Và đương nhiên, kết quả đạt được hết sức to lớn.

"Bộ hàm đang kẹp đầu ngài lúc này, hừm... Đúng rồi, nó là bộ hàm

đại diện cho sự thật. Nó có thể đánh hơi thấy sự dối trá ngay lập tức. Và
dường như bụng con sói này đang cồn cào sôi sục vì phải chạy trong cơn
mưa lạnh giá. Nếu ngài nói dối thì 'phập', nó sẽ ăn tươi nuốt sống thủ cấp
của ngài." 

Kít, tiếng nanh Holo cứa nhẹ vào thái dương của Remelio.

Hắn thậm chí còn không thể hét lên tiếng nào.

"Được rồi, ngài Remelio. Tôi không đến đây để bắt ngài trả giá cho

sự phản bội của mình. Tôi đến để bàn chuyện làm ăn."

Vừa nghe đến hai chữ làm ăn đơn thuần, ánh sáng lập tức trở về với

đôi mắt của Remelio. Chắc hẳn hắn đang nghĩ làm ăn thường sẽ có giao
dịch, mà nếu có thỏa thuận giao dịch thì chắc chắn hắn sẽ không bị giết.

"Và bây giờ cuộc thương thảo của chúng ta bắt đầu. Do đó, vì lợi ích

của bản thân, ngài có thể nói dối bao nhiêu tùy thích. Tuy nhiên, con sói
đây sáng suốt hơn tôi gấp ngàn lần, tôi dám cá nó có thể đọc được đến
tận ẩn ý của ẩn ý trong lời nói của ngài. Nếu ngại nói điều gì khó nghe,
chiều cao của ngài có thể sẽ bị hao hụt đáng kể. Ngài hiểu ý tôi chứ?"

Vì thái dương của Remelio đang bị chiếc nanh của Holo cố định nên

hắn không thể gật đầu, nhưng Lawrence nhận thấy dấu hiệu của việc cố
gắng nên anh chấp nhận.

"Vậy chúng ta bắt đầu thôi."

Lawrence thẳng thắn nói.

"Vào bình minh, khi vụ buôn lậu vàng của chúng ta thành công, ngài

có thể thu mua số vàng đó với giá năm trăm lumione không?"

Tròng mắt Remelio tròn xoe theo đúng nghĩa đen của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.