việc. Vừa cười lớn, ông vừa lấy ra một bao tiền chứa đầy đồng vàng
lumione từ phía trong thương hội và mua chứng từ công nợ bằng tiền
mặt ngay tại chỗ.
Tuy nhiên, đây là người thương nhân dày dạn kinh nghiệm. Ông biết
rõ trong trường hợp buôn lậu không thành công, tất cả tài sản như đất đai
nhà cửa và các khoản thu nợ của Thương hội Remelio sẽ bị thanh lý để
trả nợ. Thông thường, số tiền thanh lý tài sản sau khi thương hội phá sản
sẽ được chia đều cho các chủ nợ theo tỉ lệ thuận sở hữu nợ. Do đó, giả sử
thương hội có sụp đổ do vụ buôn lậu vàng thất bại thì chứng từ năm trăm
lumione này cũng không trở thành tờ giấy bỏ đi ngay lập tức. Tóm lại, số
tiền thu mua chứng từ của Jakob tương ứng với canh bạc buôn lậu.
Suy tính đến tất cả các khả năng, Jakob thẩm định khá chi li và ra giá
tờ chứng từ với mức ba mươi lumione.
Theo giao kèo, anh sẽ nhận được tối thiểu một trăm lumione nếu vụ
buôn lậu thành công. Số tiền Jakob đưa ra thấp đáng kể so với mệnh giá
của chứng từ công nợ, song khả năng Thương hội Remelio dẫu hồi sinh
nhưng sẽ không trụ nổi trong mười năm cũng khá cao. Đây có thể nói là
một mức giá hợp lý.
Lawrence lấy ra hai mươi lumione từ số tiền vừa nhận đưa cho Jakob,
cầu xin sự tha thứ cho hành động bôi nhọ danh dự của nghiệp đoàn
thương nghiệp Rowen vì những hỗn loạn anh đã gây ra lần này. Số còn
lại, anh định dùng làm tiền hối lộ mua sự im lặng của tay đồ tể và thuê
nơi mổ cừu.
Giả sử việc vận chuyển vàng thành công, anh sẽ đưa cho Norah hai
mươi lumione thù lao trong số một trăm lumione mà anh được nhận
thêm, sau đó đến tạ lỗi với từng thương hội mà anh đã đề nghị vay và trả
nợ. Nếu việc đền bù tốn khoảng ba mươi lumione, anh sẽ còn trong tay
năm mươi lumione.
Và không hiểu sao Lawrence về lại điểm xuất phát nơi anh vừa bán
số hồ tiêu tại Poroson.