SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 3 - Trang 109

"Nếu câu chuyện của chúng ta không khớp, người ngoài sẽ bắt đầu

nghi ngờ."

"Ừm. Anh nói đúng. Quả là vậy, tôi có bị anh ta vặn hỏi rất nhiều. Tôi

là một tu sĩ đang trên chuyến lữ hành và anh đã cứu tôi khỏi thảm cảnh bị
những gã đàn ông ma quỷ đem bán, tôi kể cho anh ta như vậy đấy."

Ngoại trừ phần nữ tu sĩ, câu chuyện trên về cơ bản cũng không khác

sự thật quá xa.

"Nhưng bởi đã được anh cứu, tôi liền mắc nợ anh và do không còn

cách nào khác để đền đáp, tôi phải đi cùng anh và đều đặn cầu chúc cho
anh được bình an! Ôi cái số tôi có khổ không cơ chứ! Khi kể câu chuyện
trên giọng tôi thống thiết lắm. Anh thấy sao? Cũng có vài phần sự thật
trong câu chuyện đó chứ!"

Mặc dù khó chịu khi bị lôi ra làm nhân vật phản diện, Lawrence vẫn

thừa nhận nó nghe khá thuyết phục.

"Khi tôi vừa kể xong câu chuyện, anh ta liền mua cho tôi chiếc khăn

này," nàng nữ tu lưu động giả mạo nhếch môi cười đầy xảo quyệt.

"Thế cũng tạm được. Nhưng còn viên xúc xắc này? Sao anh ta lại mua

nó cho cô?"

Đêm hôm qua, dưới ánh trăng mờ nhạt, Lawrence không thể nhìn ra

màu sắc của nó, nhưng bây giờ anh đã biết rằng khối kim loại hình lập
phương này, hoàn hảo tới mức làm người ta nghĩ tới kiệt tác của một người
thợ bậc thầy, mang một màu vàng rất đặc trưng, cứ như vàng thô vậy.

Lawrence đã từng thấy loại quặng giống như vàng này trước đây.

Nó không phải là sản phẩm do bàn tay con người mà hoàn toàn là một

tạo vật từ tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.