SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 4 - Trang 48

Lawrence ngồi dậy, nhận ra mình đang được phủ trong một chiếc chăn

mà anh không nhớ đã đắp trước khi chìm vào giấc ngủ.

"Cô quá tốt để làm điều đấy."

Lawrence đáp lại nguyên văn câu nói của Holo qua cái ngáp dài, còn

cô cười khúc khích trong lúc chải chuốt bộ lông đuôi.

"Có vẻ tôi ngủ cũng kha khá rồi nhỉ?... Cô đói bụng chưa?"

"Anh thừa biết là tôi quá tốt để đánh thức anh dậy dù bụng đói meo

mà ha?"

"Ơ, chẳng phải cô đã lén thó ít tiền từ ví của tôi sao?"

Nghe câu châm chọc của anh, Holo không những không giận mà còn

cười nhăn nhở khoe cả nanh, rất đúng với tính cách của cô.

Lawrence bước xuống giường, hé mở cánh cửa sổ bằng gỗ, vừa nhìn

ra bên ngoài vừa vặn cổ rôm rốp.

"Trời miền quê nhanh tối ghê nhỉ? Mới giờ này mà quảng trường đã

không còn ai rồi."

"Cũng không có hàng quán gì nữa. Liệu cơm tối có ổn không đây?"

Holo nói, ánh mắt lập tức trở nên hoang mang khi cô nhìn vào

Lawrence, người đang ngồi trên bậu cửa sổ.

"Chắc sẽ ổn cả thôi nếu chúng ta đến quán rượu. Dù sao thì đấy cũng

không phải là nơi suốt cả năm không có du khách nào ghé qua."

"Hm, vậy nhanh đi thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.