SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 169

Lawrence khá ấn tượng khi thấy Eve đã tự mình dệt nên toàn bộ chuỗi

suy luận cho đến lúc này, nhưng không đời nào anh lại cầm cố Holo theo
một chiều như vậy, nó quá nguy hiểm. Kể cả khi không xét đến an nguy
của Holo, nếu mọi chuyện xấu đi, chắc chắn sinh mệnh thương nhân của
anh cũng kết thúc.

"Tôi, à không, chúng tôi không bắt anh cầm cố người bạn đồng hành

quý báu."

"Chúng tôi?"

Ngay khi Lawrence lặp lại hai chữ ấy kèm một dấu hỏi, Eve đánh mắt

về phía Arold, người lặng im suốt từ nãy tới giờ.

"Ta sẽ làm một chuyến hành hương."

Ông già đột ngột lên tiếng.

Đỏ là câu cửa miệng của Arold mà Lawrence luôn nghe thấy mỗi lần

trọ lại nhà trọ này của ông.

Nhưng Eve đã nói "chúng tôi". Điều đó có nghĩa là cô đang bắt tay

cùng Arold. Và rõ ràng một khi đã xuất phát lên đường, ông già chẳng còn
cách nào khác ngoài trông cậy vào Eve cả về tiền bạc lẫn hành trình.

Một cuộc hành hương có thể kéo dài trong nhiều năm, hoặc đôi khi

hơn cả thập kỷ. Với Arold, làm một chuyến ở tuổi này đồng nghĩa với việc
không bao giờ đặt chân về mảnh đất Lenos lần nữa.

Có nghĩa là...

"Ta nghĩ đây là cơ hội tốt cuối cùng để thực hiện chuyến đi. Hiển

nhiên ta luôn suy tính đến việc đấy và đã tích được số tiền cần thiết.
Nhưng, ta mãi không thể hạ quyết tâm dứt áo ra đi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.