SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 190

"Hê hê, lâu lắm rồi tôi mới nghe lại câu hỏi này."

"Thật thế sao?"

"Ngày xưa, những người thương nhân giống ngài đến hỏi liên tục.

Ngài muốn biết độ thịnh vượng của nơi này đúng không? Gần đây những
kẻ muốn đến nhà thờ dường như ít đi. Chắc là Chúa truyền giáo chưa đủ
rồi."

Người ta thường bảo "thương thảo nhìn chân". Câu nói này thiên về ý

xác định tình hình của đối phương hơn là khai thác điểm yếu của họ.

Và ở điểm này, còn ai có thể nhìn ra sự chuyển đổi nền tảng của mọi

người bằng những tay hành khất ngày qua ngày ngủ lê dưới mặt đất, nhìn
chân người qua đường.

Đôi khi, những gã ăn xin bị quét sạch ra khỏi thị trấn, vì những kẻ

nắm quyền lo sợ họ biết quá nhiều về tình trạng túi tiền của chúng.

"Tôi đã lang thang qua rất nhiều thị trấn, nhưng nhà thờ nơi này là

tuyệt vời nhất. Tuy không phân phát nhiều đậu hay bánh mì nhưng chất
lượng của chúng luôn rất tốt. Chỉ là..."

"Chỉ là?"

Khi Lawrence hỏi lại, gã ăn mày ngậm mồm rồi gãi má sồn sột.

Ngay cả trong giới hành khất cũng có hệ thống phân cấp, những kẻ

chiếm đóng gần lối vào nhà thờ sẽ dễ nhận được bố thí hơn và tất nhiên
cũng nắm được nhiều thông tin hơn.

Lawrence móc trong túi ra hai đồng xu có giá trị nhỏ nhất đưa cho gã

đàn ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.