SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 26

Lawrence khẽ bật cười, điều khiển xe ngựa vào chuồng. Bên trong

chuồng ngựa có hai gã ăn xin quấn tấm giẻ rách rưới quanh người làm
nhiệm vụ trông coi. Họ lia cái nhìn thẩm định vào anh.

Những kẻ canh gác không bao giờ quên khuôn mặt bất cứ ai từng tới

đây, nên tất nhiên họ nhớ mặt Lawrence. Hất nhẹ cằm, họ chỉ cho anh nơi
để chú ngựa lại. Chẳng có lý do gì để phản đối, anh tuân theo chỉ dẫn và
trông thấy bên cạnh không gian để ngựa của mình là một chú ngựa núi có
bốn chân to khỏe, bắn cho anh một cái nhìn sáng chói và chớp nhoáng từ
sâu trong mớ lông bờm dài ngoằng, ánh màu xám tro. Rõ ràng nó đã thồ
lông thú từ phía Bắc vào thị trấn.

"Làm thân với nhau đi nhé."

Lawrence dặn dò rồi vỗ nhẹ lên lưng chú ngựa của mình trước khi

nhảy xuống ghế xà ích. Sau khi cho hai gã ăn xin hai đồng xu, anh gom
hành lý đi vào quán trọ.

Nhà ưọ này vốn dĩ là khu công xưởng kết hợp nhà ở của đám thự

thuộc da. Tầng một từng là xưởng làm việc của họ nên sàn nhà và một phần
tường đã trở thành đá. Giờ đây nó được sử dụng như một nhà kho và lưu
giữ dài hạn hàng hóa của thương nhân ở khắp nơi với nhiều mục đích khác
nhau.

Len lỏi qua núi hàng hóa lộn xộn chất cao hơn cả thân người,

Lawrence đến được căn phòng của chủ nhà trọ, nơi duy nhất được dọn dẹp
sạch sẽ và ngăn nắp.

Tại đây có một chiếc bàn nhỏ, và một cái bát sắt được chống đỡ bởi ba

chân thiết nẹp. Ông chủ trọ bỏ than vào bát, ngày qua ngày nhâm nhi chén
rượu nho ấm nóng trong lúc mơ mộng về vùng đất xa xôi. "Năm sau ta sẽ
làm một chuyến hành hương đến phương Nam", đó là câu cửa miệng của
ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.