SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 5 - Trang 62

nhìn lại hành trình của riêng anh từ trước thời điểm gặp cô, việc anh ngồi
im trở nên khó hiểu hơn rất nhiều.

Do đó, đây đúng là cơ hội tốt để anh có thể thảnh thơi vòng quanh thị

sát Lenos.

Song, dù nói gì thì nói, anh không có người quen thân thiết nào tại thị

trấn này.

Sau một hồi trăn trở, Lawrence quyết định tiến đến quán rượu nơi anh

từng ghé qua lần trước.

Quán rượu có cái tên khá lạ "quái thú và đuôi cá", trên mái hiên quán

treo tượng đồng mô phỏng theo hình tượng của một loài gặm nhấm. Sinh
vật này hiếu kỳ và thông minh, thường xây đập bắc qua sông, mang thân
hình của động vật có vú, với chiếc đuôi to bè và hai chi sau có màng - đây
chính là đặc điểm mà Giáo hội đã vin vào để tuyên bố chúng là một loài cá.

Nhờ đó dù là một quán rượu thơm nồng mùi thịt nướng, nhưng nơi

đây thu hút một lượng không ít tu sĩ đến đánh chén. Vì bất kể họ có ăn bao
nhiêu miếng cá đi chăng nữa, chẳng ai có thể chỉ trích một lời.

Tuy nhiên, vào thời điểm gần trưa, ngay cả quán rượu nổi tiếng phục

vụ món thịt hiếm như thế cũng rất tĩnh lặng. Không có khách khứa, cô gái
phục vụ ngồi bên một chiếc bàn nơi góc quán, vá lại tạp dề của mình.

"Cho hỏi có đang mở không?"

(Chơi chữ, hỏi quán có đang mở cửa không nhưng cũng có thể hiểu

thành tạp dề đang bị rách một lỗ)

Khi Lawrence đứng ở cửa hỏi vọng vào, cô gái tóc đỏ đang ngậm sợi

chỉ trong miệng nâng nhẹ chiếc tạp dề trong tay và cười tinh nghịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.