SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 106

Hoàng Hỗ Trợ chạy vọt vào trong nhà mang ra một sợi dây gai ném xuống trước

đầu cậu rồi quay người bỏ chạy. Hoàng Hợp Tác quỳ xuống dưới gốc cây hạnh, sờ sờ
vết thương trên đầu Thu Hương rồi khóc rống lên:

- Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ không được chết!
... Chính Hồng Thái Nhạc ra tay trói cậu. Hai chân trước của cậu bị trói chặt lại đến

mười mấy vòng, sau đó lão túm lấy vai Kim Long lôi anh ta từ lưng cậu xuống. Đôi
chân vòng kiềng của anh ta run lẩy bẩy, sắc mặt vàng khè, đôi tay cứng đơ. Mọi người
nhanh chóng tránh ra xa, chỉ còn lại tôi và cậu. Ôi! Bạn của tôi, người bạn anh hùng
của một hộ cá thể, lẽ nào lại bị cái tay phản bội gia đình kia hại cho đến chết sao? Tây
Môn Kim Long, anh giết trâu của tôi, tôi thề không đội trời chung với anh! Tôi hét thật
to, cố tình đổi cái tên Lam Kim Long thành Tây Môn Kim Long. Cách gọi này vô cùng
độc địa, thứ nhất là nhằm phân biệt anh ta với tôi - Lam Giải Phóng, thứ hai là nhắc
mọi người đừng bao giờ quên thành phần xuất thân của anh ta. Anh ta dòng giống địa
chủ đấy! Trong người anh ta máu của tên ác bá Tây Môn Náo đang chảy đấy! Các
người với anh ta có mối thù giết cha đấy!

Nét mặt của Kim Long tự nhiên biến đổi một cách kỳ cục, giống như một tờ giấy cũ

nhàu nát, thân thể của anh ta cũng bắt đầu động đậy giống như bất ngờ bị một cú gậy
giáng vào đầu, cũng chính lúc ấy, cậu đang nằm ngay đơ trên mặt đất tự nhiên cũng
vùng dậy. Lúc ấy đương nhiên tôi không thể biết cậu chính là Tây Môn Náo đầu thai,
lại càng không thể biết trong lòng cậu bao nhiêu tình cảm phức tạp đan xen khi đối diện
với Nghinh Xuân, Thu Hương, Kim Long, Bảo Phượng... Kim Long đánh cậu, tức là
con đánh bố, đúng không? Tôi chửi Kim Long cũng chính là chửi con cậu, đúng
không? Tình cảm của cậu rối mù, rối như tơ vò, chỉ có cậu tự biết rõ mà thôi.

- Tôi cũng không thể biết rõ được! Lam - Ngàn - Năm chen vào lời kể của tôi bằng

một giọng khàn đục.

... Cậu vùng đứng dậy, đầu óc choáng váng, bốn chân tê dại. Cậu muốn bước đi,

song hai chân trước bị trói chặt cứng khiến cậu lảo đảo muốn ngã lăn ra đất. Nhưng
cuối cùng cậu cũng đã đứng yên, hai mắt đỏ ngầu thở phì phò, rõ ràng là lửa giận trong
lòng đang phừng phừng thiêu đốt. Mũi, tai cậu đều đang rỉ máu, màu máu đỏ tươi. Cái
lỗ thủng trên vành tai, chắc là do Kim Long cắn sứt phải không? Nhưng tại sao tôi tìm
khắp sân mà chẳng thấy cái miếng vành tai bị sứt ấy, hay là Kim Long đã nuốt nó vào
bụng rồi? Ngày xưa Chu Văn Vương bị cưỡng bức phải ăn thịt con đẻ, nôn ra mấy
miếng thịt, những miếng thịt ấy biến thành con thỏ chạy trốn. Kim Long nuốt vành tai
cậu, có nghĩa là con trai ăn thịt bố, nhưng anh ta không bao giờ nôn ra đâu, nó chỉ có
thể chui ra theo đường đại tiện mà thôi, lúc này nó sẽ biến thành cái gì nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.