SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 154

cùng nhóm với bác sỹ Bạch Cầu Ân đấy! Chú Trương, lần này thì chú mắc nợ tôi rồi
đấy nhé! Ba, bốn... tám đồng, được rồi. Mang về cho thím xem nhé! Tôi đảm bảo chú
chỉ cần mặc nửa tiếng trong nhà, tuyết trên nóc nhà chú sẽ tan hết... nước sẽ chảy thành
dòng như con sông nhỏ... À, còn đây là chiếc áo mà có lẽ cô gái Mông Cổ đẹp nhất đã
từng mặc, cứ ngửi xem có mùi gì không? Mùi đàn bà khuê các, đúng không? Lam Giải
Phóng! Về nhà lấy túi tiền của ông bố cá thể đến đây mua chiếc áo da này để tặng cho
chị Bảo Phượng của mày. Cô ấy mà mặc chiếc áo da này, mang theo túi thuốc, tưởng
tượng xem sẽ như thế nào. Đầy trời tuyết bay nhưng đến cách đầu cô ấy ba phân thì tự
nhiên biến mất. Chiếc áo này có khác gì một cái lò sưởi đâu? Gói trứng gà lại, hút chưa
xong điếu thuốc thì trứng đã chín. Mười hai đồng! Bởi chị mày đã đỡ đẻ cho vợ tao nên
tao chỉ lấy nửa giá, còn người khác thì phải hai nhăm đồng đấy! Không có mười hai
đồng thì một sợi lông cũng không được đụng vào. Thế nào? Không muốn mua à? Ha...
ha... ha!... Lam Giải Phóng! Tao vẫn xem mày là một đứa trẻ con, kỳ thực mày đã thành
người lớn rồi đấy! Xem này, râu ria đã mọc rồi đấy! Còn dưới hạ bộ thì sao? Con trai
mười bảy mười tám chắc có rồi phải không? Tao biết mày có tình cảm với hai con bé
nhà họ Hoàng, nhưng xã hội mới, một vợ một chồng đã là pháp luật, không thể cưới cả
hai chị em. Nếu là thời đại của Tây Môn Náo thì đương nhiên là được. Một chồng ba
vợ, sướng thật! Đỏ mặt cái gì? À, đụng tới mẹ mày à? Không sao, mẹ mày cũng là kẻ bị
hại thôi mà! Chẳng dễ gì để nuôi mày lớn thế này đâu. Theo tao, mày mua chiếc áo này
về tặng mẹ để tỏ tấm lòng hiếu kính là xứng đáng nhất. Mẹ mày là người lương thiện,
ăn mày đến nhà đều được bà ấy cho ăn cơm trắng với thịt, những người lớn tuổi trong
làng đều biết. Nếu mày mua để tặng bà tao chỉ lấy mười đồng. Nói nhỏ thôi, đừng để
bọn họ nghe thấy, về nhà lấy tiền đi, tao giữ cái áo này cho mày. Giải Phóng, nếu là
Kim Long mua thì tao phải lấy một trăm. À, một trăm cũng không bán. Tư lệnh gì
thằng ấy, đóng cổng mà đặt quốc hiệu, chức tước là tự mình phong cho mình, lão đây
nhổ toẹt vào cái chức phó tư lệnh ấy! Lão sẽ tự phong cho mình là đại nguyên soái,
quét sạch ngàn quân như cuốn chiếu...

Đám người tự nhiên nhốn nháo và bỏ chạy ào ào, ai đó hét lên:
- Hồng vệ binh đến!
Kim Long với khí thế oai hùng ngất trời dẫn đầu, “Tứ đại kim cương” oai phong

lẫm liệt hộ vệ hai bên, phía sau lố nhố Hồng vệ binh đằng đằng sát khí. Bên hông Kim
Long có giắt thêm một món binh khí, là khẩu súng bắn pháo hiệu trưng dụng từ thầy
giáo dạy thể dục của trường tiểu học, hình dáng giống như cặt chó dát bạc sáng lấp
lánh. “Tứ đại kim cương” cũng thắt lưng da to bản được làm từ da con trâu vừa mới
chết đói của đại đội. Da còn tươi, mùi thối tỏa ra nồng nặc. Vũ khí mà chúng giắt trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.