SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 18

giống như mủ chảy ra từ thân cây đào. Xúc lên, tôi dùng lực vất nó qua khỏi tường, hy
vọng rằng nó có thể làm cho ngô tháng bảy của tôi nảy mầm to như cái gậy, lúa tháng
tám trổ bông to như đuôi chó.

Trong cuốn tiểu thuyết “Thần Đất”, Mạc Ngôn từng viết: “Đổ nước pha lẫn với trà

đỏ và đường đỏ vào một cái bình có miệng rộng trong suốt, đặt vào chỗ ấm áp phía sau
ông táo, sau mười ngày, một vật quái dị hình quả bầu sẽ xuất hiện. Người trong làng
nghe chuyện đều chạy đến xem. Con trai Mã Trí Bá là Mã Thông Minh kêu lên: “Chết
rồi, đấy là Thần Đất. Địa chủ Tây Môn Náo năm ấy đào được Thần Đất cũng mang
hình dáng này”. Tôi là một thanh niên thời hiện đại, chỉ tin vào khoa học, không tin quỷ
thần, không tin lời Mã Thông Minh, lấy cái vật kỳ lạ ấy ra khỏi bình băm nhỏ, bỏ vào
nồi xào chín. Một mùi hương lạ lạ bay lên khiến người ta cảm thấy thèm thuồng. Ăn
mùi vị của nó giống như thịt đông, cực ngon, lại rất nhiều dinh dưỡng... Ăn hết một
“cái” Thần Đất, trong vòng ba tháng thân hình tôi cao lên mười mi-li-mét.”

Tiếng pháo xua đi tiếng đồn đại lâu nay rằng Tây Môn Náo tôi không có khả năng

sinh sản, nhiều người sắm sửa lễ vật chờ đến ngày thứ chín thì đến nhà tôi chúc mừng.
Khổ nỗi, lời đồn cũ chưa tan thì tiếng thị phi mới lại đến. Chuyện Tây Môn Náo làm
động đến Thần Đất chỉ trong vòng một đêm đã vang đi khắp mười tám thôn vùng Đông
Bắc Cao Mật. Nó còn được thêm mắm dặm muối rằng, vị Thần Đất này là một quả
trứng thịt to tướng vô cùng linh thiêng cứ lăn quẩn quanh chuồng gia súc, sau khi bị tôi
xúc vất thì biến thành một luồng ánh sáng bay thẳng lên trời. Làm động đến Thần Đất
chỉ trong vòng một trăm ngày ắt hẳn sẽ mang đại họa. Ôi dào, cây cao ắt phải đương
với gió lớn, nhà tôi giàu to phúc lớn sẽ có người ghen ghét và thầm cầu mong cho nó
suy sụp. Lòng tôi thấp thỏm, bất an nhưng vẫn cứ khăng khăng rằng, nếu ông trời có
trừng phạt tôi sao lại cho tôi hai bảo bối Kim Long và Bảo Phượng tuyệt vời đến thế...

Nhìn thấy con lừa - tôi, khuôn mặt Nghinh Xuân tỏ ra hoan hỷ vô cùng. Rất khó

khăn, cô ta cúi người xuống bên tôi. Trong chớp mắt, tôi nhìn thấy đứa bé trong bụng
cô ta. Là một đứa con trai, mặt bên trái cũng có một cái bớt màu xanh, rõ ràng là con
của Mặt Xanh rồi. Một nỗi sỉ nhục trào dâng, một suy nghĩ độc ác thoáng hiện trong
lòng tôi. Tôi muốn chửi bới, tôi muốn giết người, tôi muốn đem Mặt Xanh nghiền nát
như tương. Mặt Xanh, mày là thằng vong ân bội nghĩa, là đồ táng tận lương tâm. Miệng
mày lúc nào cũng gọi tao là bố, tức Nghinh Xuân là mẹ mày. Mày nhận mẹ làm vợ, bắt
mẹ đẻ con cho mày sao? Đúng là đồ làm bại hoại nhân luân, đáng để cho thiên lôi đánh
chết tươi mày. Xuống âm phủ mày sẽ bị quỷ sứ lột da, sẽ bị đầu thai thành súc vật!
Nhưng... trời xanh vô đạo, địa ngục vô tình, đầu thai thành súc vật vẫn cứ là tôi, Tây
Môn Náo cả đời chưa hề làm điều thất đức. Còn cô nữa, Nghinh Xuân! Trong vòng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.