SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 212

Lời diễn thuyết của lão đã xong, song bà con xã viên vẫn chưa chịu giải tán, nhất là

các cô cậu thanh niên đang hừng hực tinh thần cách mạng, tràn trề sức vóc cứ hít hà
mãi là chưa có dịp để lên trời xuống biển, xông thẳng vào chủ nghĩa đế quốc để quyết
một trận sống mái đền đáp ơn Đảng và Mao Chủ tịch. Trong không khí hào hùng như
thế này, ai đành về ngủ? Bốn anh em họ Tôn chưa được bí thư cho phép đã chạy vụt
vào trụ sở, lôi cái thanh la lâu nay để cho bụi phủ xuống, khiêng ra ngoài. Thằng bé
Mạc Ngôn chẳng bao giờ chịu lép vế trước ai cũng mặt dạn mày dày, chạy vào và vác
cái trống to đùng lên vai. Những người còn lại thì nhặt lấy những lá cờ đầy màu sắc
trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa cầm trên tay. Cả một rừng người nào chiêng nào
trống, nào cờ nào đèn tràn cả ra đường. Họ đi loanh quanh trong làng, tiếng chiêng
trống, tiếng hô khẩu hiệu vang trời khiến mấy con chim cú đang ngủ gà ngủ gật hoảng
kinh, đập cánh bay loạn xạ. Cuối cùng, đoàn diễu hành tập trung ở mảnh đất trống giữa
trại lợn. Chỗ này trước đây vốn có rất nhiều cây hạnh, nhưng khi làm trại, người ta đã
chặt phá hết, lá và cây hạnh vẫn còn chất đống hai bên. Thằng Mạc Ngôn gan đầy
mình, bật lửa. Lửa bén rất nhanh, lá hạnh khô và thân cây hạnh còn tươi bị đốt cháy,
một mùi thơm nồng xông lên. Hồng Thái Nhạc ban đầu muốn bảo Mạc Ngôn dừng lại,
song nhìn thấy đám thanh niên khí thế hừng hực, vừa nhảy vừa hát điên cuồng thì cũng
bị kích động lây, bắt đầu múa may quay cuồng bên đống lửa. Người vui làm đất trời vui
lây, song cũng làm loài lợn chúng tôi sợ đến vãi cứt.

Mạc Ngôn vác những cành cây hạnh nằm rải rác chung quanh chất thêm vào đống

lửa. Ánh lửa rực trời chiếu sáng gương mặt giống như quỷ dạ xoa của nó. Tôi chưa phải
là vua của bầy lợn ở đây, song cũng cần phải cho chúng thấy uy thế của mình. Tôi chạy
thật nhanh đến chuồng đầu tiên, ở đó có năm con lợn nái tôi cho là thông minh và xinh
đẹp nhất trong bầy, bảo:

- Hãy thông báo với tất cả rằng, chẳng có gì phải sợ hãi. Ngày vinh quang của chúng

ta đã đến!

Rồi chạy đến chuồng thứ hai, ở đó có sáu con lợn trông rất hoang dã, thì thầm:
- Nói cho các bạn biết nhé, ngày vinh quang của chúng ta đã đến. Đừng sợ gì cả!
Ở chuồng thứ ba, ba con lợn có màu lông lốm đốm rất đẹp như cánh bướm vểnh tai

lên nghe tôi nói nhỏ:

- Yên chí, đừng sợ gì cả. Ngày vinh quang của chúng ta đã đến!
Ba con bướm nhỏ cụp mắt gật đầu. Ôi sao mà dễ thương! Tôi không cầm lòng được,

cúi xuống hôn vào mắt, vào miệng chúng. Cả ba đứa quẫy đạp, kêu ré lên. Cố kiềm chế
dục vọng đang dâng trào, tôi chạy đến chuồng thứ tư. Bốn con lợn đực ở đây được tôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.