SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 230

người lái xe mệt mỏi dựa vào cửa xe, nhàn nhã hút thuốc và thi thoảng liếc nhìn đồng
hồ. Thời ấy, xe Jeep quý giá gấp nhiều lần so với những Mercedes, Camry, Toyota...
trong thời hiện đại, một chiếc đồng hồ lên giây Liên Xô quý giá gấp ngàn lần so với
đồng hồ Thụy Sĩ ngày nay. Ánh nắng mặt trời chiếu vào mặt đồng hồ lấp lóa làm cho
bao ánh mắt của thanh niên làng Tây Môn liếc nhìn thèm muốn. Sau hai chiếc xe Jeep
là hai hàng xe đạp xếp ngay ngắn chỉnh tề. Thời ấy, xe đạp nói lên thân phận con người,
là phương tiện của cán bộ huyện, xã, đại đội. Mười mấy dân quân tay lăm lăm súng sắp
thành vòng tròn để bảo vệ những tài sản đắt giá này.

- …Chúng ta phải kế thừa ngọn gió mát lành của Cách mạng Văn hóa, thực hiện tốt

chỉ thị nuôi lợn của Mao Chủ tịch vĩ đại, học tập kinh nghiệm tiên tiến của làng Tây
Môn, đem công tác nuôi lợn biến thành công tác chính trị trọng đại…

Vị quan chức tiếp tục một cách say sưa bài diễn thuyết của mình, vung tay vặn lưng

đủ tư thế để tạo thêm sự hùng hồn cho lời nói. Miệng anh ta sủi đầy bọt trắng, văng tứ
tung trên khán đài.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Điêu Tiểu Tam đang ngủ say như chết vì ăn phải bã rượu bỗng nhiên thức dậy, bò ra

khỏi chỗ ỉa, ngoác mồm, nheo mắt hỏi tôi từ phía bên kia bức tường. Nó cũng cố gắng
đưa chân trước lên chồm qua tường để nhìn cảnh tượng bên ngoài, nhưng men rượu đã
làm cho nó mất hẳn sức lực, không giữ được thăng bằng. Vừa mới đứng dậy, hai chân
sau của nó đã khụyu xuống, cả người ngã lăn trên đống cứt. Đồ tạp chủng này chẳng
biết giữ vệ sinh, ỉa khắp chuồng. Với kẻ hàng xóm như thế này, đúng là bất hạnh cho
tôi. Tôi nhìn thấy trên đầu nó phết đầy sơn trắng, còn hai chiếc răng nanh thì lại được
phết màu vàng, nhìn xa giống như những chiếc răng bọc vàng mà con người vẫn ưa
thích vậy.

Một bóng đen chen ra khỏi đám người đông đúc. Người tham dự đại hội nhiều vô số

kể, nói đến hàng vạn thì hơi cường điệu, song chí ít cũng phải đến bốn năm ngàn.
Người ấy lao đến hai chiếc nồi Bác Sơn đặt dưới gốc cây hạnh, cúi đầu nhìn chăm chú.
Tôi biết người ấy muốn uống nước đường, nhưng trong hai chiếc nồi đã không còn
ngụm nào vì đã bị người ta tranh thủ uống hết. Người ta uống không phải vì khát nước,
mà vì đường. Đường lúc này là một loại thực phẩm quý hiếm chỉ có thể mua bằng tem
phiếu. Lúc ấy mà được uống một bát nước đường cũng hạnh phúc giống như ngày nay
được cùng với người yêu làm tình vậy. Những vị lãnh đạo của làng Tây Môn muốn gây
ấn tượng tốt trong toàn huyện nên đã tập trung toàn bộ xã viên lại và tuyên bố nghiêm
cấm tất cả mọi người làng Tây Môn từ lớn đến bé uống nước đường, ai vi phạm thì
phạt một trăm công điểm. Nhìn những người ngoài thôn tranh nhau uống nước đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.