SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 231

khiến tôi cũng vì những người trong làng mà tức lây. Cho dù tôi nhìn thấy rất nhiều ánh
mắt khác lạ cũng như hiểu thấu những tâm lý phức tạp của người làng Tây Môn khi
thấy những người xa lạ uống nước đường, song tôi khâm phục họ. Họ đã nhịn được,
thật không dễ dàng!

Nhưng giờ đây, có một người không nhịn nổi, không cần tôi nói tên, chắc ông cũng

đoán ra đó là ai. Đó chính là đứa ăn tham nhất trong lịch sử một trăm năm mươi năm ra
đời của làng Tây Môn. Đúng, chính là con khỉ đội lễ phục để làm thân sĩ trong hiện tại
Mạc Ngôn đấy! Thằng này đang cúi gập nửa người vào trong chiếc nồi giống như một
con ngựa đang vục đầu uống nước, song thân hình nó thì quá ngắn mà chiếc nồi thì quá
sâu, cho nên nó tìm đâu đó chiếc thìa sắt, kề vai vào chiếc nồi đẩy mạnh khiến nó
nghiêng sang một bên rồi bắt đầu cạo vét những vảy đường đọng lại trong nồi, múc lên.
Nhìn thấy nó cầm chiếc thìa một cách cẩn thận, tôi biết nó đã thành công. Nó đưa chiếc
thìa lên miệng, cũng có thể nói là nó đưa miệng ngang với chiếc thìa rồi từ từ thưởng
thức thành quả. Nhìn nét mặt, tôi biết đây là giây phút hạnh phúc nhất đời của nó. Rồi
nó lại tiếp tục như thế. Tiếng cạo của thìa sắt vào đáy nồi kêu ken két khiến tôi rợn cả
da gà. Tiếng cạo này so với tiếng gầm rú của chiếc loa còn kinh khủng hơn nhiều, làm
bấn loạn thần kinh tôi. Tôi mong có ai đó đến để ngăn cản cái hành vi đáng xấu hổ cho
cả làng Tây Môn này, chỉ cần vài phút nữa mà không có ai ra thì có lẽ tôi sẽ nhảy từ
trên cành cây xuống mất. Những con lợn trong chuồng cũng bị âm thanh kỳ dị này làm
cho giật mình, kêu lên the thé:

- Đừng cạo nữa, đừng cạo nữa, răng cắn vào lưỡi khiến chúng tôi chết mất!
Càng lúc Mạc Ngôn càng táo tợn, nó lật nghiêng cái nồi rồi chui hẳn vào trong, lẽ

nào nó lại dùng lưỡi để liếm đáy nồi? Thèm ăn như thế cũng là một kỷ lục! Cuối cùng
thì nó cũng đứng dậy. Chiếc áo rách trên người nó lấm lem, từ đó phát ra một mùi ngọt
ngọt. Nếu bây giờ là mùa xuân thì chắc chắn sẽ có những đàn ong mật hoặc bươm
bướm vây lấy nó rồi. Nhưng lúc này là đầu đông, không thấy bướm ong mà chỉ thấy
từng đàn ruồi nhặng bay quanh rồi bám vào đầu vào mặt nó.

- … Chúng ta cần phải tăng lòng nhiệt tình gấp mười, gấp trăm để nhân rộng kinh

nghiệm tiên tiến của làng Tây Môn. Các công xã, các đại đội, công nhân, thanh niên,
phụ nữ và các tổ chức quần chúng khác phải cùng nhau phối hợp. Cần thắt chặt tình
hữu ái giai cấp để đấu tranh và quản lý các phần tử địa chủ, phú nông, phản động, phái
hữu, đặc biệt là phải đề phòng những kẻ xấu đang âm thầm trong bóng tối chống phá
chủ nghĩa xã hội…

Gương mặt Mạc Ngôn đầy mãn nguyện, huýt sáo mồm vui vẻ và rảo bước về phía

phòng đặt máy phát điện. Tôi bị hành vi của nó làm cho tò mò nên chú ý theo dõi. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.