SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 259

Hợp Tác thất tình theo Giải Phóng,
Hỗ Trợ mãn ý vợ Kim Long.


Hai tháng sau cái đêm ấy, không chỉ chứng điên của Kim Long và Giải Phóng chưa

hoàn toàn bình phục mà cả hai chị em họ Hoàng cũng chưa kịp tĩnh tâm. Căn cứ vào
cách nói của Mạc Ngôn trong tiểu thuyết của nó thì, ông - Lam Giải Phóng là điên thật,
còn Kim Long thì điên giả. Mọi người đều điên, thế thì có chuyện gì để kể? Vẫn có
đấy. Những ngày ấy, danh tiếng của trại lợn Hạnh Viên nổi lên như cồn. Thừa lúc nông
nhàn trước khi thu hoạch lúa mạch, huyện định tranh thủ tổ chức một đợt tham quan
học tập kinh nghiệm nuôi lợn của trại Hạnh Viên, không chỉ là người trong huyện mà
còn có người đến từ các huyện khác. Trong lúc cấp bách này mà cả hai đứa đều điên, có
khác nào chặt mất tay phải, tay trái của Hồng Thái Nhạc?

Ủy ban cách mạng công xã lại gọi điện đến báo rằng, cục hậu cần Quân khu cũng cử

một đại biểu đến tham quan học tập, huyện sẽ cử cán bộ cao cấp biệt phái về cùng với
vị quan chức quân đội này. Hồng Thái Nhạc vội vàng triệu tập hội nghị những người có
năng lực nhất trong làng để tìm cách đối phó. Mạc Ngôn kể rằng, trong các cuộc họp,
Hồng Thái Nhạc lúc nào cũng sùi bọt mép, mắt đỏ ngầu. Còn ông - Lam Giải Phóng thì
nằm lì trên giường, có lúc khóc lên như trẻ con, lại vừa như con cá trê bị đập dập đầu,
nước mắt đục ngầu giống như nước sữa lợn. Ở một gian nhà khác, Kim Long đang ngồi
gà gà gật gật, giống như con gà ăn phải thạch tín vừa được cứu sống, nhìn thấy có ai là
ngẩng mặt lên cười một cách ngây độn.

Theo lời kể của Mạc Ngôn trong cuốn tiểu thuyết “Ghi chép về chuyện nuôi lợn”

đầy tai tiếng của nó thì, trong lúc những cái đầu uyên bác của làng Tây Môn chỉ biết lắc
lắc ngao ngán thì nó đường đường chính chính tiến thẳng vào giữa phòng hội nghị. Lời
của nó chẳng thể tin tưởng, những gì nó nói đều là bịa đặt, chỉ để tham khảo thôi.

... Tôi vừa bước vào phòng hội nghị thì mọi người đều im bặt, chỉ có Hoàng Đồng

đứng dậy và quát bảo tôi đi ra ngoài. Tôi không những không ra mà còn nhảy một cú
thật dài, mông tôi đã đường hoàng ngồi trên mép bàn, hai chân buông thõng, đung đưa.
Tôn Báo - lúc này đã là liên đội trưởng dân quân kiêm chủ nhiệm bảo vệ chính trị -
nhảy lên, chộp lấy tai tôi bóp mạnh. Hồng Thái Nhạc thì xua tay, bảo Tôn Báo buông
tôi ra.

- Ông trời con! Có phải ông cũng đã điên rồi không? Lão Hồng cười chế nhạo:

Phong thủy làng Tây Môn ta thế nào mà đẻ ra toàn là những ông trời điên điên khùng
khùng, lại có một tiên sinh kiệt xuất như ông đây vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.