SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 261

của thôn đến giúp đỡ. Tôi có thể đánh giá chung về lễ cưới của hai người là rất long
trọng, rất náo nhiệt.

Ngày mười sáu tháng tư âm lịch, hôn lễ được cử hành. Trăng mười sáu sáng và tròn.

Mặt trăng to và thấp cứ lẩn khuất trên bầu trời Hạnh Viên không muốn rời, như cố ý
lưu lại để dự hôn lễ hai người. Trên mặt trăng in rõ hình mấy chiếc mũi tên cắm lông.
Truyền thuyết kể rằng, đó là những mũi tên của đàn ông bắn lên khi phát điên vì đàn
bà. Mấy lá cờ ở trên đó là do tàu vũ trụ của người Mỹ đưa lên... Để chúc mừng hôn lễ,
người ta quyết định cải thiện bữa ăn cho lợn trong trại. Hình như trong máng nào cũng
có mùi hèm rượu, bánh đậu xanh, bột cao lương. Bọn lợn được ăn ngon, con nào bụng
cũng tròn căng nên có vẻ hài lòng lắm. Có đứa thì nằm ngủ khì, có đứa trèo lên đầu
tường mà ca hát. Còn Điêu Tiểu Tam thì sao?

Tôi nhẹ nhàng trèo người vắt qua tường nhìn vào ổ của nó. Thằng này đang dùng

một chân đè cái gương ép vào tường, tay kia dùng một chiếc lược sứ hồng hồng chẳng
biết kiếm đâu ra đang chải lông trước ngực. Mấy tháng nay nó tự nhiên phát mã, mập
khỏe hẳn ra, cái nọng đã có hai thăng thịt dày cộm khiến cho cái mõm vốn dài của nó
tự dưng ngắn lại một tí, nhìn gương mặt nó có phần bớt hoang dã hơn. Tiếng lược cào
vào lớp da và lông thô tháp của nó nghe sột soạt, vảy bay lả tả giống như những con
tuyết trùng mùa thu ở vùng núi Nhật Bản. Chải lông xong, nó lại há mồm dùng một que
củi to xỉa răng. Trông bộ dạng, tôi biết nó đang yêu, nhưng rõ ràng là yêu đơn phương.
Đừng nói là những con lợn hoa trẻ trung xinh đẹp không thèm để ý, ngay cả những con
lợn nái đã đẻ không biết bao nhiêu lứa cũng chẳng thấy ở nó một sự hấp dẫn nào. Bây
giờ thì nó đã phát hiện ra hình tôi trong chiếc gương. Nó chẳng thèm ngoái đầu, gầm
lên một tiếng:

- Đừng xem, ông bạn! Yêu cái đẹp là bản chất của con người, lợn cũng có. Lão đây

trang điểm một tí là chuyện quang minh chính đại thì có gì mà phải nhìn trộm nào?

- Nếu bẻ hai chiếc răng nanh kia đi thì ông cũng khá đẹp trai đấy! Tôi cười, nói

châm chọc đầy ác ý.

- Không thể được! Điêu Tiểu Tam nói rất nghiêm trang: Răng nanh tuy dài, nhưng

đó là do cha mẹ ban cho, không được làm thương tổn. Đó là sự mở đầu của chữ hiếu.
Đạo đức của con người là vậy, lợn cũng xem đó là nguyên tắc. Vả lại, cũng sẽ có những
con lợn cái thích cái răng nanh của lão đây thì sao?

Thằng này học rộng biết nhiều, ăn nói viện dẫn kinh điển lưu loát và lợi hại vô

cùng, cứ đấu khẩu với nó chưa chắc tôi đã chiếm ưu thế. Tôi thả chân xuống khỏi
tường, tự nhiên một cái ợ hơi phát ra, một mùi không dễ chịu từ trong bụng tôi xông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.