SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 282

Chẳng cho nó một cơ hội để hóa giải thế đánh trí mạng này, hai bộ móng cứng như sắt
ở chân trước của tôi vừa chính xác vừa hung bạo chụp đúng vào đôi mắt đầy sát khí của
nó... La la la... La ya la ya la ya... Chiếc mũ đã bay lên mặt trăng, mang theo tình yêu
và lý tưởng của ta a... a... a...!
Đòn này quả là ác độc, nhưng hoàn thành đại cục sá gì
tiểu tiết, vả lại cũng chẳng cần phải thuyết giáo về những điều nguỵ thiện, phải không
ông?

Điêu Tiểu Tam quẫy đạp dữ dội và cuối cùng cũng hất được tôi khỏi lưng. Hai hốc

mắt của nó túa máu, một thứ máu màu xanh, đặc sệt. Hai chân trước bịt lấy mắt, nó lăn
lộn dưới đất, gào rú thê thảm:

- Tôi đui rồi!... Tôi không thấy gì cả!...
Cả bầy lợn lặng phắt, kinh hoàng. Mặt trăng cũng bay vù lên cao và bỏ đi, chiếc mũ

rơm rơi xuống đất, khúc ca về chiếc mũ rơm cũng im bặt, chỉ còn tiếng kêu đau đớn
của Điêu Tiểu Tam vẳng khắp trại lợn. Những con lợn đực cũng đã cụp đuôi về chuồng.
Đàn lợn cái dưới sự chỉ huy của Mê Hồ Điệp vây lại thành một vòng tròn, chen chúc
nhau đưa mông về phía tôi. Hàng loạt âm thanh rộn ràng vang lên: Ông chủ, ông chủ
thân yêu! Chúng em đều thuộc về ông. Ông là vua, là chúa, chúng em là thê, là thiếp.
Chúng em đã sẵn sàng làm mẹ của của các con ông... La la la... La ya la ya la ya...

Chiếc mũ rơm đã bị Điêu Tiểu Tam đè bẹp dúm. Trong lòng tôi tự nhiên trống trải

vô cùng, bên tai tựa hồ còn nghe khúc ca chiếc mũ rơm văng vẳng. Tất cả đã trở lại
bình thường, trăng vẫn sáng như nước nhưng cảm giác giá lạnh trào dâng, không nén
được tôi run lên lập cập, toàn thân ớn lạnh. Giành được giang sơn bằng cách này sao?
Xưng vương xưng bá bằng máu như thế này sao? Có lẽ nào tôi lại cần đến chừng ấy thê
thiếp sao? Quả thật lúc này, sự hưng phấn của tôi không còn nữa, nhưng những chiếc
mông cứ bao vây lấy tôi như một bức tường thành kiên cố khiến tôi không có cách gì
để thoát thân. Tôi muốn nương theo gió để bay xa khỏi chốn này nhưng hình như từ
trên cao có một âm thanh uy nghiêm vọng xuống cảnh cáo tôi:

- Vua lợn! Ngươi không có quyền bỏ chạy, cũng như Điêu Tiểu Tam không có

quyền giao phối vậy. Giao phối với chúng là chức trách thiêng liêng của nhà ngươi! ...

La la la... La ya la ya la ya...

Bài ca chiếc mũ rơm như vang lên từ đáy nước. Đúng

rồi! Đế vương không có tâm tình, không có chuyện riêng tư. Truyền tông tiếp đại là
một trong những nhiệm vụ quan trọng của đế vương, là hành động có ý nghĩa chính trị!
Tôi cần phải trung thành với chức trách của mình, phải giao phối với lợn nái. Tôi phải
thực hiện trách nhiệm đưa tinh dịch của mình vào tử cung của chúng, bất luận là chúng
đẹp hay xấu, không kể là chúng trắng hay đen, cho dù là còn trinh hay đã từng bị lợn
đực trèo lên người. Vấn đề ở chỗ là phải lựa chọn. Tất cả bọn chúng đều đang thèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.