SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 304

từ đây, chúng ta ăn đất nằm sương, cuộc sống khổ ải đang chờ chúng ta. Nếu em hối
hận, em quay về vẫn còn kịp đấy!

- Em chẳng bao giờ hối hận đâu, Đại vương! Giọng nó rất cương quyết.
- Thế thì được rồi! Em có biết bơi không?
- Biết!
- Được!
Tôi dùng chân trước ôm chặt mông nó, đẩy xuống sông. Nước rất ấm. Tôi định qua

sông để tìm tự do, song xuống nước rồi tôi mới phát hiện rằng, trên bề mặt con sông có
vẻ hiền từ, nhưng thực ra tốc độ chảy của nó thật dữ dội, ít ra là năm mét một giây,
cuồn cuộn chảy về phía bắc. Phía bắc chính là Vận Lương hà, chính phủ Mãn Thanh
ngày xưa đã từng vận chuyển lương thực trên dòng sông này, cũng là dòng sông để vận
chuyển quả vải về cung cấp cho cung tần mỹ nữ của hoàng đế. Hai bờ Vận Lương hà
đã từng có những người phu kéo thuyền cong lưng khuỳnh chân, những cơ bắp trên
người cuồn cuộn cứng như sắt thép, mồ hôi ướt đẫm chảy ròng ròng thấm xuống đất
khô. Bơi trong dòng nước ấm và chảy mạnh thế này không tốn nhiều sức lực, chỉ cần
vẫy nhẹ đôi chân trước là tôi đã như một con cá mập, lao nhanh về phía trước. Tôi thay
đổi kế hoạch của mình. Quay đầu lại nhìn Tiểu Hoa, tôi thấy nó đang bám sát tôi ở phía
sau, bốn chân đạp nhịp nhàng dưới nước, đầu ngẩng lên, đôi mắt sáng rực và từ trong lỗ
mũi, những giọt nước nhỏ li ti phun lên.

- Thế nào, Tiểu Hoa?
- Đại vương, em vẫn ổn! Vì lo trả lời tôi nên nó bị sặc nước, chân đạp có vẻ loạn

nhịp.

Tôi đưa một chân trước xuống dưới bụng nó, nhẹ nhàng nâng lên khiến toàn thân nó

như lộ rõ trên mặt nước, nói nhỏ:

- Cô bé! Loài lợn chúng ta đều là kiện tướng bơi lội bẩm sinh. Quan trọng là đừng lo

lắng và vội vàng. Để mọi người không tìm ra tung tích của chúng ta, ta đã quyết định là
chúng ta không đi đường đất mà đi theo đường sông, liệu em có chịu đựng được
không?

- Đại vương! Em chịu được... Giọng của nó có vẻ rất cương quyết.
- Được, đến đây. Bám vào lưng ta!
Nó tỏ vẻ từ chối, tôi ngụp xuống rồi từ ngay dưới bụng nó, trồi lên. Tự nhiên nó đã

cưỡi trên lưng tôi.

- Bám lấy ta, cho dù gặp bất cứ chuyện gì cũng đừng thả ra nhé!
Cõng Tiểu Hoa trên lưng, tôi men theo con sông đào phía đông trại lợn và bơi ra

Vận Lương hà. Dòng sông chảy về đông cuồn cuộn sóng. Chân trời phía tây rực rỡ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.