SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 350

hay. Mẹ ông nhận ra điều ấy nên đã ôm tất cả chúng tôi vào nhà, đặt bên lò sưởi, miệng
huyên thuyên:

- Ôi, các cục cưng của ta! Chúng mày đáng yêu quá...
Chó mẹ cũng được phép theo chúng tôi vào trong gian phòng bếp ấm áp của gia

đình ông.

Mặt Xanh - bố ông, đang ngồi bên bếp dùng que cời lửa. Bên ngoài gió lạnh gầm

gào, trong nhà khói xông mù mịt. Gương mặt Mặt Xanh già nua, tóc bạc quá nửa, đang
mặc chiếc áo bông mới dày cộp, miệng ngậm tẩu thuốc, ra vẻ một con người hạnh
phúc. Kể từ khi có chủ trương phân đất đến từng hộ nông dân, nhà ai nấy làm, bố mẹ
ông đã quay lại ăn chung một nồi, ngủ chung một giường.

Trong nhà rất ấm và chúng tôi tha hồ bò lê la. Nhìn anh chị mình, tôi đã suy ra hình

dáng của tôi, chắc là rất đáng yêu. Trên giường có bốn đứa nhỏ, một gái ba trai đang
chơi đùa, còn chúng tôi ba đực một cái đang bò ở dưới. Mẹ ông vui vẻ nói:

- Ông nhà à, thật là trùng hợp kỳ lạ. Sao bọn chúng lại đối ứng với nhau đẹp thế!
Bố ông chẳng tỏ vẻ phản đối hay đồng tình gì, chỉ ậm ừ. Một mùi khai khai xông

lên. Mặt Xanh ngẩng đầu lên hỏi:

- Đứa nào đái dầm, chuẩn bị uống cái này!
- Chúng cháu đều đái dầm! Hai đứa con trai và một đứa con gái đồng loạt kêu lên,

chỉ có một đứa con trai chẳng nói năng gì. Nó vò vò đôi tai dày, trợn tròn đôi mắt trông
có vẻ giận dỗi. Đương nhiên ông biết thằng bé này là con nuôi của Kim Long và Hỗ
Trợ, nghe đâu bố mẹ nó là hai đứa học sinh lớp mười. Lúc này Kim Long đã có rất
nhiều tiền, thế lực rất lớn, có thể mua được mọi thứ nhưng chưa có con. Trước khi đón
đứa bé này về làm con nuôi mấy tháng, Hỗ Trợ đã dùng vải và bông độn cái bụng cho
to lên, giống như đang có mang để che mắt thiên hạ, song chuyện này chẳng lừa được
ai. Thằng bé này tên Tây Môn Hoan, thường gọi là Hoan Hoan, là cục vàng của vợ
chồng Kim Long.

- Đái cũng uống mà không đái cũng uống!
Nghinh Xuân nghiêm giọng nói rồi đưa bát nước thuốc đến trước mặt Hoan Hoan,

bảo:

- Hoan Hoan! Cháu uống bát nước này đi!
Thằng bé đón lấy nhưng chẳng thèm liếc mắt nhìn, hắt bát thuốc xuống gầm giường,

ngay chỗ nằm của chó mẹ. Nó chẳng thèm khách sáo, cúi đầu liếm sạch.

- Thằng bé này... Nghinh Xuân bất lực nói.
Mặt Xanh thì nhủng nhẳng:
- Giỏ nhà ai quai nhà nấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.