SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 356

Kim Long ôm lấy Khai Phóng và con chó, Hợp Tác nhảy đến định giằng lại nhưng

chúng đã bị Kim Long nhét vào trong xe. Khai Phóng kêu lên một tiếng “Mẹ!” rồi khóc
rống lên, con chó cũng sủa lên ông ổng. Tôi trèo lên xe, ngồi ở hàng ghế sau, hậm hực
buông một câu cực kỳ vô duyên:

- Xin mời bà!
Cô ấy do dự, Kim Long cười hi hí nói:
- Dì của Hoan Hoan à, nếu không có mặt chồng dì ở đây, tôi đã ôm dì đưa lên xe

rồi!

Mặt Hợp Tác bỗng nhiên đỏ rần, liếc xéo Kim Long. Cái liếc ấy ẩn chứa nhiều điều

phức tạp và tôi thừa biết trong lòng cô ấy đang nghĩ đến điều gì. Thực ra, điều khiến tôi
ghét cô ấy hầu như không liên quan gì đến những gì mà mà cô ấy và Kim Long đã làm
trong quá khứ, bởi vì tôi đã và vẫn còn đang yêu một người đàn bà đã có chồng, không
những thế mà tôi còn có quan hệ rất mật thiết với chồng của người ấy. Hợp Tác đã lên
xe, nhưng không lên cùng băng ghế với tôi mà ngồi ở ghế trước, cạnh Kim Long. Tôi
kéo cánh cửa xe đánh rầm.

Chiếc xe nhảy chồm chồm trên đường. Tôi nhìn vào kính chiếu hậu, quan sát động

thái của cô ấy. Hỗ Trợ ôm Khai Phóng, còn Khai Phóng thì ôm con chó. Bất giác tôi
buông một câu nói bâng quơ:

- Diễn kịch như thế cũng được xem là hay đấy!
Lúc này, chiếc xe đang chạy ngang qua chiếc cầu đá. Đột nhiên Hợp Tác mở cửa xe,

dợm nhảy xuống. Tôi chưa kịp phản ứng gì thì Kim Long, tay trái vẫn giữ vô lăng, tay
phải vươn ra chụp lấy tay cô ấy giữ lại. Tôi cũng nhoài người qua khỏi hàng ghế, nắm
lấy vai cô ấy. Khai Phóng khóc ré lên. Chạy qua khỏi cầu, Kim Long dừng xe lại, nhoài
người ra phía sau, đấm một cú thật mạnh vào mặt tôi, chửi:

- Đồ chó chết!
Rồi anh ta nhảy xuống xe, dùng ống tay áo lau mồ hôi trên mặt, chửi Hợp Tác:
- Cô cũng là đồ chó chết! Cô, tôi, Giải Phóng đều có thể chết, nhưng Khai Phóng có

lỗi gì? Nó mới ba tuổi.

Khai Phóng khóc càng lớn hơn, con chó cũng sủa vang lên. Kim Long mở cửa xe,

chùi nước mắt cho nó, dỗ dành:

- Không sao, tốt cả rồi, đừng khóc nữa. Lần sau, bác sẽ dùng xe xịn, Mercedes hẳn

hoi để chở cháu. Rồi thuận tay, anh ta vả vào mồm con chó một cái, chửi: Đồ chó! Mày
sủa cái gì thế?

Chiếc xe tiếp tục lao về phía trước, bỏ lại đằng sau nào là xe ngựa, xe lừa, xe đạp...

Lúc ấy, con đường từ làng Tây Môn về huyện chỉ được rải chính giữa khoảng năm mét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.