SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 413

Kim Long đưa tay chỉ vào trong, tôi nhìn theo và biết là vở diễn của mình đã kết

thúc. Ngồi trên bộ bàn bát tiên trứ danh của nhà Tây Môn là vợ chồng Bàng Hổ và
Vương Lạc Vân. Tôi thật sự khó chịu khi nhìn thấy họ. Phía bên kia là Hoàng Đồng và
Thu Hương - bố mẹ vợ của tôi; ngoài ra còn có Hỗ Trợ đang đứng sau vợ chồng họ.
Trong lúc này mà tôi vẫn chú ý đến mái tóc thần kỳ của cô ấy, một mái tóc có sức hấp
dẫn đến mê người.

- Chuyện mày đòi ly hôn với Hợp Tác, mọi người đã biết cả rồi. Chuyện mày với

Xuân Miêu, mọi người cũng biết cả rồi. Tiếng Kim Long phá vỡ sự im lặng rợn người.

- Cậu đúng là quỷ mặt xanh táng tận lương tâm!... Thu Hương nhúc nhích thân hình

đồ sộ định lao về phía tôi nhưng đã bị Kim Long giữ lại. Hỗ Trợ dùng sức ấn mẹ ngồi
xuống ghế.

- Con gái tôi có gì không phải với cậu nào? Chỗ nào không xứng với cậu nào? Cậu

làm như thế không sợ thiên lôi đánh chết à? Thu Hương nói.

- Cậu ưng cưới thì cưới, ưng bỏ thì bỏ à? Lúc cưới nhau, cậu là cái thá gì chứ? Mới

tập tễnh làm quan mà đã tính chuyện bất nhân ư? Thế giới này đâu có dễ dàng cho cậu
quá như vậy. Tìm huyện ủy, tỉnh ủy, trung ương nói cho rõ chuyện này. Hoàng Đồng
nói.

- Chú à, ly hôn hay không là chuyện riêng của mỗi người, bố mẹ đẻ cũng không có

quyền can thiệp. Nhưng chuyện này ảnh hưởng quá lớn. Chú cứ nghe chú thím Bàng đã
nhé! Kim Long nói.

Nói thành thật tự đáy lòng, tôi chẳng để ý lắm đến lời của bố mẹ vợ. Nhưng đối với

vợ chồng Bàng Hổ, tôi vẫn có một chút kính nể.

- Không thể gọi anh là Lam Giải Phóng, mà phải gọi là phó huyện trưởng Lam.

Bàng Hổ ho mấy tiếng rồi bắt đầu: Ông đến xưởng gia công số năm là lúc nào nhỉ? À,
đó là năm bảy mươi sáu. Lúc ấy Lam Giải Phóng là gì? Điên điên khùng khùng, chẳng
hiểu biết cóc khô gì cả. Tôi đã bố trí ông vào bộ phận kiểm nghiệm với một chức vụ
vừa nhẹ nhàng vừa oai phong. Khối đứa tài năng, lý lịch tốt hơn ông nhiều mà vẫn phải
làm tám giờ mỗi ngày, mỗi ngày xử lý hai trăm cân bông... Cuộc sống của ông thế nào
so với người khác, ông tự hiểu. Lúc ấy ông vẫn là công nhân hợp đồng ngắn hạn, thời
hạn ba tháng. Nhưng tôi nghĩ đến bố mẹ ông đã từng có ơn với tôi, nên tôi giữ ông lại.
Sau đó, hợp tác xã huyện cần người, tôi đã chịu đựng không biết bao nhiêu lời dị nghị
để đề bạt ông. Ông có biết lãnh đạo huyện lúc ấy nói gì với tôi không? Họ nói vì sao tôi
lại giới thiệu một con quỷ mặt xanh với huyện. Tôi nói, thằng này tuy dị tướng một tí
nhưng trung thực lương thiện, cũng có tí tài năng. Đương nhiên sau đó ông làm việc
không đến nỗi nào, từng bước thăng quan tiến chức. Tôi và vợ tôi rất tự hào về ông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.