SỐNG ĐỌA THÁC ĐÀY - Trang 421

kính đen. Chiếc xe vẫn còn đang nổ máy. Chiếc áo đi mưa quá trơn nên cú chụp của tôi
bị trượt từ vai hắn ta xuống đất. Hắn nhảy mấy bước đã chạy đến bên đầu xe, còn tôi
thì rơi xuống nước. Nước ngập đến bụng tôi, do vậy động tác của tôi cũng không thể
nhanh và chính xác như bình thường. Tuy vậy tôi vẫn dùng sức để vọt lên, chụp xuống
vai một người khác cũng đang nháo nhào chạy về phía chiếc xe. Lần này cũng trượt nốt
nhưng trước khi rơi xuống nước, tôi còn kịp cắn một miếng vào bắp chân của hắn. Hắn
kêu lên một tiếng đau đớn rồi vọt lên xe, đóng cửa lại. Mũi tôi đập vào cửa xe đau
điếng. Người thứ ba cũng đã vọt lên được xe. Chiếc xe rú ga chạy thục mạng, nước bắn
tung tóe. Tôi đuổi theo một đoạn nhưng vì nước ngập đến bụng, tôi không thể tận dụng
hết sức chạy của mình, đành hậm hực đứng nhìn theo.

Quay lại cổng, tôi thấy hai người vẫn còn đứng đấy. Ông gục đầu vào vai vợ, còn cô

ấy thì ôm lấy eo lưng ông, không đủ sức đưa ông vào nhà. Hình như đôi chân ông vẫn
còn một chút sức lực, song không thể đỡ nổi thân hình. Ông muốn cử động đôi chân
nhưng dường như nó không theo ý muốn của ông, tất cả chỉ vừa đủ chứng minh ông
vẫn còn sống.

Tôi dùng sức khép chặt hai cánh cổng rồi đi đi lại lại trong sân, không biết làm cách

nào để giúp cô ấy đưa ông vào nhà. Con ông đã tỉnh ngủ, chỉ mặc độc cái quần đùi chạy
từ phòng ra, miệng hét: Bố! Rồi nó đỡ lấy một bên vai ông nhằm chia bớt sức nặng cho
mẹ, từng bước từng bước, cả hai lôi ông vào đến phòng ngủ của vợ ông. Nhìn cảnh ấy,
tôi có cảm giác như họ đã lôi ông đi đến hàng nghìn cây số và thời gian dài đến hàng
thế kỷ!

Tôi quên phắt mình là một con chó vừa bị chìm trong dòng nước bẩn thỉu trên

đường phố, thấy vận mệnh của mình đã gắn chặt với gia đình này, lặng lẽ bước theo ba
người đến tận giường ngủ của vợ ông. Toàn thân ông máu và nước mưa quyện lại với
nhau, quần áo rách bươm. Người ông lại bốc lên mùi nước tiểu khai khai, chứng tỏ đã
bị người ta đánh đến nỗi đái cả ra quần. Vợ ông vốn là người sống rất đơn giản nhưng
cực kỳ sạch sẽ, lần này để cơ thể nhớp nhúa của ông trên giường lót vải trắng tinh,
chứng tỏ cô ấy yêu chồng biết nhường nào. Cô ấy cũng cho tôi, hiện đang trong tình
trạng ướt sũng, bẩn thỉu vào phòng, chứng tỏ cô ấy cũng vì lo cho ông mà quên hết tất
cả.

Con trai ông quỳ trước đầu giường, khóc rống lên:
- Bố! Bố làm sao thế? Ai đánh bố ra nông nỗi này?
Ông mở hé đôi mắt, giơ tay lên xoa xoa đầu thằng bé. Ông đang khóc. Vợ ông mang

đến một chậu nước ấm đặt bên trên một chiếc ghế cạnh giường, tôi ngửi thấy mùi muối
hòa tan trong nước. Cô ấy bắt đầu cởi quần áo của ông. Ông tránh né, ông giãy giụa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.